Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 833 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Long Nhận, mặc dù đội quân mũi nhọn này không mạnh bằng Ám Bộ, nhưng địa vị của nó ở chính phủ còn cao hơn Ám Bộ. Bởi vì Long Nhận là đội ngũ do chính phủ đặc biệt phê chuẩn, còn Ám Bộ bọn họ tuy phục vụ cho chính phủ, nhưng lại không tính là người của chính phủ.
Trong Long Nhận, bất kể là Nam Long Nhận hay là Bắc Long Nhận, hễ là người quản lý Long Nhận, có công lao to lớn trong việc huấn luyện Long Nhận, được quân đội xem trọng tán thưởng, đồng thời được chính phủ công nhận thì đều có thể được đặc cách phong tướng.
Trong lịch sử năm mươi năm của Nam Long Nhận, một trong những người quản lý Long Nhận đạt đến trình độ được phong tướng có tổng giáo quan Nam Long Nhận của mười năm trước, Mộ Dung Vô Địch.
Người còn lại là tổng giáo quan của Bắc Long Nhận hiện tại, Diệp Vân Long.
Bây giờ, Lí Thương Sinh lại nói với cô ta, Diệp Thiên vì quản lý Nam Long Nhận, huấn luyện có công mà được chính phủ đặc biệt trao quân hàm Trung tướng, tin tức này đúng là quả bom nặng kí.
Trong tư liệu của bọn họ, năm nay Diệp Thiên chỉ mới mười chín tuổi.
Một Trung tướng chưa tới hai mươi tuổi? Chuyện này mà truyền ra ngoài đủ để chấn động Hoa Hạ!
Diệp Thiên trẻ tuổi như vậy đã là Diệp tiên sinh ở tỉnh Xuyên, chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên, đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ. Bây giờ có thêm thân phận của chính phủ và quân đội đồng thời trao tặng – Tướng Diệp Long Nhận!
Cứ vậy qua mười năm nữa, trên đất trời rộng lớn này còn ai có thể ngăn được Diệp Thiên?
Lí Thương Sinh và Tiết Nhân Huyên vội vàng đến rồi vội vàng đi.
Đối với Diệp Thiên thì tiền bạc, quyền thế, địa vị, sức mạnh cậu đều có hết, ngay cả mạnh như Ám Bộ cũng không thể gây áp lực cho Diệp Thiên, bọn họ đương nhiên chỉ có thể nhận lệnh trở về, không dám ở lại.
Trong biệt thự, Diệp Thiên vẫn nhắm mắt tĩnh tọa, hơi thở đều đều.
Cậu không biết chuyện bản thân đã được Lương Long Đình xin lên chính phủ phê duyệt cậu trở thành trung tướng, nhưng Ám Bộ trong mắt cậu chẳng qua chỉ là một cơ quan vô tác dụng, thích ra vẻ uy phong mà thôi.
Nếu Ám Bộ thực sự muốn đối đầu với cậu, thì cho dù Ám Bộ có quan hệ với chính phủ, cậu cũng không hề kiêng dè, cậu đủ có thể cung cấp cho chính phủ nhiều thứ đồ quý hiếm.
Trong tay cậu ngoài Tẩy Túy Đan, còn có rất nhiều phương thuốc và thuốc thử của nhiều thời đại, những thứ này một khi được công bố, tuyệt đối sẽ gây chấn động thế giới, lúc đó trọng lượng của cậu còn nặng hơn cả Ám Bộ, trước đại sự quốc gia, chính phủ ắt sẽ suy tính mặt lợi và mặt hại.
Khoảng nửa tiếng sau, cậu đột nhiên mở to hai mắt, một tia sáng phóng ra từ hai mắt cậu, khiến cho lọ hoa cổ trước mặt vỡ vụn.
Một luồng khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ xung quanh người cậu, khiến toàn bộ bàn ghế trong biệt thự đều rung lắc rồi đổ xuống, còn trên đỉnh căn biệt thự, gió mây hội tụ, khí lưu chảy mạnh, như thể bầu trời xuất hiện khí tượng kỳ lạ, vô cùng thần bí và kỳ dị.
“Ha ha!”.
Bàn tay Diệp Thiên nắm hờ, với tính cách vốn lạnh nhạt của cậu, lúc này cũng không kìm được mà cười to thành tiếng.