“Hừ!”.
Nhưng trước cú đấm thần tốc này, ánh mắt Hồng Phi lại tràn ngập vẻ khinh thường, hắn lạnh lùng “hừ” một tiếng, đột nhiên vung tay, nhanh như chớp đã nắm chặt cổ tay của A Hổ.
“Rắc!”.
Âm thanh giòn tan vang lên, trán A Hổ đổ mồ hôi ròng ròng, anh ta hét lên quỳ rạp trên mặt đất, trong nháy mắt đã bị Hồng Phi đánh gãy cổ tay.
Cổ tay của anh ta vô cùng đau đớn, nhưng trong lòng còn chấn động và kinh hoàng hơn cả, anh ta đã đi theo Ngô Quảng Phú nhiều năm, trải qua hàng trăm trận chiến lớn nhỏ, năng lực của anh ta đã được tôi luyện trong chính quãng thời gian chém chém giết giết đó, không phải nghi ngờ gì, việc một mình anh ta có thể đánh bại mười mấy thành niên là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng Hồng Phi vừa mới tung một chiêu đã có thể đánh A Hổ trọng thương, sức mạnh của hắn kinh khủng đến cỡ nào chứ?
Mấy tên cao thủ đứng bên cạnh Ngô Quảng Phú cũng lộ vẻ kinh ngạc, ngay sau đó, họ lập tức định thần lại, ngón tay giữ cò súng.
“Hồng Phi, không được nhúc nhích!”.
Ba khẩu súng cùng lúc chĩa vào Hồng Phi, nhưng hắn coi như không, chỉ khinh thường bật cười.
“Mấy thứ đồ này không có tác dụng với tôi đâu!”.
Hắn vừa dứt lời, trong tay áo bỗng loé lên vài tia ánh sáng lạnh lẽo, sau đó cánh tay hắn khẽ động, khẩu súng của ba tên cao thủ đồng thời rơi xuống đất, lòng bàn tay của mỗi người đều bị một phi đao loại nhỏ cắm vào, xuyên thẳng qua.
“Hả?”.
Ngoại trừ Diệp Thiên, tất cả mọi người kinh ngạc không thôi, nhất là Ngô Quảng Phú, bản thân anh ta cũng cảm thấy không thể tin được.
Tin đồn về Hồng Phi trong vòng nửa năm đã được truyền đi khắp tỉnh Xuyên, vô cùng thần kỳ. Mặc dù anh ta cũng tin lời đồn này đúng sự thật đến bảy tám phần, nhưng đương nhiên vẫn cho rằng phải có đến hai phần là người ta nói quá.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!