Diệp Thiên nghe thấy vậy, lại không có phản ứng gì nhiều, chỉ hơi ngước mắt lên nhìn, cảm thấy khá thú vị.
“Cậu tưởng tôi đang đùa với cậu đấy à?”.
Tô Mộ Nhu lướt mắt nhìn tới, giọng nói trầm hơn.
“Lạc Tư Đồ ở tỉnh Vân chúng tôi có biệt danh là ‘thánh cổ phiếu nhỏ’, con người anh ta tính tình cao ngạo, vô cùng tự kiêu, nhưng lại rất có bản lĩnh!”.
“Vì tài năng của anh ta kinh người, nên rất ngông cuồng bá đạo, chưa bao giờ coi ai ra gì, chỉ thích mỗi Giai Lệ!”.
“Nếu để anh ta nhìn thấy Giai Lệ có cử chỉ thân mật với cậu, với bụng dạ hẹp hòi như anh ta nhất định sẽ liệt cậu vào danh sách tình địch, dùng mọi thủ đoạn để hủy hoại cậu!”.
Tô Mộ Nhu nhắc nhở với vẻ thiện chí: “Nhà họ Lạc ở tỉnh Vân có địa vị ngang với nhà họ Tiêu tôi, bố của Lạc Tư Đồ là Lạc Minh Thư là người giàu có nhất tỉnh Vân, nắm giữ khối tài sản hàng chục tỷ, trong tay còn có vài đội tàu chuyên nghiệp, hô mưa gọi gió ở vùng Trường Giang!”.
“Cậu cảm thấy với bản lĩnh của cậu, có thể chống lại được Lạc Tư Đồ hoặc nhà họ Lạc không?”.
“Cho nên tôi hi vọng cậu đừng tham dự bữa tiệc tối nay, thậm chí tốt nhất đừng để Lạc Tư Đồ biết có sự tồn tại của cậu, để tránh dây phải người mà cậu căn bản không thể giải quyết nổi!”.
Tô Mộ Nhu nói từng câu từng chữ đều xuất phát từ đáy lòng, cô ta thực sự suy nghĩ cho Diệp Thiên, không hi vọng Diệp Thiên đến nhà họ Tiêu chúc thọ rồi vì đó mà đắc tội với Lạc Tư Đồ một người bụng dạ hẹp hòi, thù dai.
Người đàn ông có biệt danh là “thánh cổ phiếu nhỏ” này cho dù cô ta có dây vào cũng sẽ đau đầu!
Đàm Nguyệt Ảnh ở bên cạnh hơi nheo mắt lại, cô ta muốn nhìn xem Diệp Thiên sẽ có phản ứng như thế nào.
Khuôn mặt Diệp Thiên chỉ nở nụ cười nhẹ, khẽ gật đầu với Tô Mộ Nhu.
“Cảm ơn chị đã nhắc nhở!”.
Cậu không hề giải thích nhiều, nói xong liền quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng rời đi của Diệp Thiên, Tô Mộ Nhu khẽ thở dài.
“Nguyệt Ảnh, tớ nói với cậu ấy những điều này, có phải quá tàn khốc rồi không?”.
Trong ánh mắt Đàm Nguyệt Ảnh không có chút vẻ thương hại hay đồng cảm, chỉ lạnh lùng nói: “Mộ Nhu, nói với cậu ta những điều này chẳng qua để cậu ta sớm nhìn rõ hiện thực mà thôi, chứ có gì tàn khốc đâu?”.
“Nếu để cậu ta không biết chuyện rồi đi đến bữa tiệc, bị Lạc Tư Đồ nhắm trúng, cuối cùng rơi vào kết cục thê thảm, như vậy mới là tàn nhẫn với cậu ta!”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!