“Điều này tuy tàn nhẫn, nhưng lại là sự thật!”.
“Giai Lệ thích cậu, chuyện này không thể phủ nhận. Nhưng với sức ảnh hưởng và độ nổi tiếng của nó bây giờ, trên cả nước không biết có bao nhiêu người theo đuổi, người nào không có gia cảnh đáng kinh ngạc, quyền thế cao tận trời?”.
“Nói thật cho cậu biết, ba ngày trước, nhà họ Lạc ở tỉnh Vân đã ngỏ lời xin cưới với tôi. Lạc Tư Đồ của nhà họ Lạc chung tình với Giai Lệ, hơn nữa nhà họ Lạc tiền tài quyền thế to lớn, làm thông gia với họ có trăm nghìn cái lợi cho nhà họ Tiêu. Tuy tôi vẫn chưa đồng ý, nhưng cũng chuẩn bị trả lời nhà họ Lạc sau tiệc mừng thọ”.
“Tôi mặc kệ cậu có tình cảm gì với Giai Lệ, nhưng nếu cậu cứ ở bên cạnh nó mãi sẽ cản trở nó, làm nó bỏ lỡ cơ hội bước lên một sân chơi mới. Vậy nên tôi hi vọng cậu rời khỏi nó, cậu nên hiểu cho!”.
Tiêu Trường Hà đẩy tờ chi phiếu đến trước mặt Diệp Thiên.
“Cậu có thể cầm lấy tờ chi phiếu này, nếu không đủ, tôi sẽ cho cậu thêm gấp mười lần, chỉ cần cậu hứa mãi mãi không gặp Giai Lệ nữa”.
“Đương nhiên cậu cũng có thể lựa chọn vào làm việc ở doanh nghiệp dưới trướng nhà họ Tiêu, chỉ cần cậu có thể thể hiện giá trị không gì sánh được của cậu trong ba năm, tôi có thể bảo Mộ Nhu đề bạt cậu lên thẳng chức CEO. Đến lúc đó, dù Giai Lệ có muốn phát triển với cậu thế nào, tôi cũng sẽ không can thiệp”.
Vị cựu thống lĩnh kiên cường bất khuất này đưa ra hai lựa chọn cho Diệp Thiên.
Tiêu Trường Hà khí thế đáng sợ đưa ra hai lựa chọn cho Diệp Thiên, sau đó nhìn thẳng vào cậu, tạo áp lực trong vô hình.
Người hộ vệ đứng thẳng tắp ở bên cạnh, ông ta đi theo Tiêu Trường Hà nhiều năm, xưa nay cực kì tin tưởng vào phán đoán và cách hành sự của Tiêu Trường Hà.
Diệp Thiên sờ cằm, đột nhiên khẽ cười thành tiếng.
“Ông cụ Tiêu, hai đề nghị của ông, cháu đều không chấp nhận”.
Tiêu Trường Hà nghe vậy, ánh mắt nghiêm nghị, lại nghe Diệp Thiên nói tiếp: “Giai Lệ là em gái cháu, là lời phó thác duy nhất của cô Tiêu trên đời này. Cháu đã thề trước mộ cô Tiêu sẽ bảo vệ cô ấy vui vẻ khỏe mạnh cả đời, đương nhiên sẽ không cắt đứt quan hệ với cô ấy”.
“Còn chuyện ông bảo cháu vào làm việc trong doanh nghiệp của nhà họ Tiêu, chuyện này chẳng có ý nghĩa gì đối với cháu. Một tháng nữa, cháu còn phải đi học ở đại học Thủ Đô”.
Diệp Thiên dứt lời, Tiêu Trường Hà nhíu mày, trong mắt thoáng qua vẻ thất vọng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!