Cảm nhận được bờ vai của Kỷ Nhược Tuyết run run, chị Hồng ôm chặt cô ấy hơn, nhưng vẫn tiếp tục nói: “Tiểu Tuyết, chúng ta sống trong cuộc đời này suy cho cùng vẫn phải thực tế một chút, những thứ hư vô cho dù có giữ như thế nào thì cuối cùng đều vẫn không thể có được!”.
“Còn cậu Văn lại khác, cậu ấy là cậu cả nhà họ Lục, có địa vị như thế nào ở Cán Tây thì chắc em cũng rõ, hơn nữa cậu ấy tài mạo song toàn, năm nay mới 24 tuổi đã được lên báo tập san kinh tế, được liệt vào danh sách top 10 những thanh niên giỏi nhất Cán Tây. Nhà họ Lục trong tương lai cũng là do cậu ấy nắm quyền quản lý, bố cậu ấy là Lục Thiên Thư càng là hậu thuẫn vững chắc cho cậu ấy!”.
“Còn em là thiên kim nhà họ Kỷ, hai người bọn em môn đăng hộ đối, một cặp trời sinh, hơn nữa cậu Văn đối xử với em tình nghĩa sâu nặng, vì sao không thử chấp nhận cậu ấy chứ?”.
Từng câu nói của cô ấy nói lại khiến trong lòng Kỷ Nhược Tuyết càng bần thần, cuối cùng, Kỷ Nhược Tuyết hoàn toàn im lặng, chỉ có bờ vai vẫn hơi run run.
Một lúc sau, Kỷ Nhược Tuyết cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói thều thào.
“Chị Hồng, em biết rồi!”.
“Em sẽ suy nghĩ lời nói của chị, chị ra ngoài trước đi, em muốn yên tĩnh một lát!”.
Chị Hồng gật đầu, đắp chăn cho cô ấy rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng.
Chị Hồng vừa đi khỏi, Kỷ Nhược Tuyết khóc nức lên, nước mắt ướt đầy gối.
Cô mò tìm, rồi lấy một thanh làm bằng gỗ có hình thù kỳ dị từ trong túi áo ra, mặt mày đau thương nói.
“Cục Đá, vì sao, vì sao anh không ở bên cạnh tôi?”.
“Chẳng phải anh từng nói sau khi chữa khỏi mắt cho tôi xong, sau này sẽ còn rất nhiều việc phải làm, còn rất nhiều mục tiêu chưa hoàn thành sao? Vì sao anh lại ra đi như vậy chứ?”.
Cô ấy cuộn mình trong chăn, ôm chiếc hộp gỗ hình vuông vào lòng, đây là thứ cuối cùng mà “người đó” để lại cho cô ấy!
“Anh nói cho tôi biết bây giờ tôi phải làm sao? Rốt cuộc tôi phải làm sao đây?”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!