Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

 “Tôi từng rất ngây thơ, ngu xuẩn, thậm chí tự cho mình đúng, thậm chí còn nổi nóng với anh ấy. Nhưng anh ấy không để bụng hiềm khích lúc trước, chưa bao giờ so đo, vẫn đồng ý đến đây xem tôi biểu diễn, cho tôi sức mạnh và lòng tin. Tôi chỉ muốn nói rằng, cảm ơn anh!”.  

 

“Đây là bài hát mới mà tôi tự viết, chưa từng đăng trên bất cứ nền tảng nào. Bài hát này là tôi viết cho anh ấy, hi vọng bất kể anh ấy đang ở nơi nào trên thế giới, anh ấy đều có thể mang theo “lời gửi gắm” của tôi”.  

 

“Ca khúc “Lời gửi gắm” dành tặng mọi người, hi vọng mọi người sẽ thích!”.  

 

Cố Giai Lệ nói xong, nâng tay lên, âm nhạc êm tai vang lên, giọng hát dịu dàng vững chắc của cô cũng cất lên theo.  

 

“Khi em còn niên thiếu thơ ngây, anh bước đi đằng trước, em đuổi theo đằng sau”.  

 

“Khi em lớn lên tưởng rằng mình đã trưởng thành, anh bảo vệ cho em, em lại ngu muội không hay”.  

 

“Khi em bừng tỉnh khỏi giấc mộng, anh lại không còn ở bên, em mang nỗi nhớ mong trong lòng, viết nên một trang lời gửi gắm…”  

 

Từng câu từng chữ của Cố Giai Lệ kết hợp với giai điệu trầm bổng du dương, vang vọng quanh hội trường. Mỗi một đoạn cô hát giống như kể lại câu chuyện giữa cô và Diệp Thiên, có lúc niên thiếu ngây thơ, có lúc ngạo mạn đơn thuần, có sự bừng tỉnh sau này. Không ít doanh nhân giàu có đều nhớ về tuổi trẻ của mình, cũng có không ít người rơi nước mắt.  

 

Bài hát “Lời gửi gắm” của Cố Giai Lệ gần như cảm hóa tất cả mọi người ở đây.  

 

Diệp Thiên nhấp ngụm rượu, nở nụ cười nhàn nhạt. Cuối cùng, cô bé từ nhỏ đã đi theo sau cậu cũng đã lớn, có thể tự mình nắm bắt sân khấu rồi.  

 

Tiêu Chí Lâm ở dưới sân khấu đầy vẻ tức giận, khóe mắt giật điên cuồng. Mỗi câu hát của Cố Giai Lệ cất lên, cậu ta chỉ muốn băm vằm Diệp Thiên ra làm nghìn mảnh. Sự đố kị đã lấp đầy lồng ngực cậu ta.  

 

“Diệp Thiên, tối nay tôi sẽ khiến cậu chết không có đất chôn!”.  

 

Cậu ta liếc nhìn Diệp Thiên, ngập tràn sát ý. Cậu ta không cho phép người phụ nữ mà mình chọn nghĩ về người đàn ông khác.  

 

Cố Giai Lệ hát xong, mọi người đều chìm trong tình cảm mà giọng hát của cô muốn truyền đạt, như say như mê. Cô nhìn Diệp Thiên mỉm cười ngọt ngào, giống như hỏi Diệp Thiên mình biểu diễn thế nào.  

 

Diệp Thiên mỉm cười giơ ngón cái, lúc đó cô mới hài lòng, chuẩn bị cảm ơn đi xuống sân khấu.  

 

Đúng lúc đó, Tiêu Chí Lâm lại đột nhiên bước lên sân khấu. Hội trường trở nên tối đen, chỉ có hai ngọn đèn chiếu xuống, chia ra chiếu sáng Tiêu Chí Lâm và Cố Giai Lệ.  

 

Cố Giai Lệ nhíu mày, còn chưa lên tiếng, Tiêu Chí Lâm đã quỳ một chân xuống, hộp quà trong tay cậu ta bật mở, để lộ một sợi dây chuyền đính kim cương vô cùng sáng chói.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!