Diệp Thiên gật đầu, ngồi vào ghế lái phụ, tài xế mới bắt đầu khởi động xe.
Đến biệt thự nhà Tiếu Văn Nguyệt, Tiếu Văn Nguyệt kéo Cố Giai Lệ đi trước, còn một mình Diệp Thiên đi theo sau, biểu cảm rất bình thản.
“Mẹ, Giai Lệ đến rồi nè!”.
Vừa vào đến cửa, Tiếu Văn Nguyệt liền lên tiếng.
“Là Giai Lệ à, mau ngồi đi cháu!”.
Hà Tuệ Mẫn đeo tạp dề, từ trong bếp ló đầu ra.
“Cháu chào cô Hà!”.
Cố Giai Lệ mỉm cười, chào Hà Tuệ Mẫn, Diệp Thiên đúng lúc cũng vào đến nơi.
Thấy Diệp Thiên, nụ cười trên mặt Hà Tuệ Mẫn càng tươi tắn hơn, bà ấy liền đi ra khỏi bếp.
“Tiểu Thiên, cái thằng bé này, cháu bảo cô nên nói gì đây!”.
Bà ấy tỏ vẻ giận dỗi: “Ngày trước cô chỉ cho cháu mười nghìn tệ, hơn nữa cô còn nói đó là chút quà cô cảm ơn cháu đã chỉ đường cho cô, nhưng giờ cháu lại trả cô tận một trăm nghìn, vậy là ý gì hả, là cảm thấy cô thiếu tiền sao?”.
Diệp Thiên sờ lên mũi, lắc đầu nói: “Cô Hà, cháu không có ý đó!”.
“Ngày trước cô cho cháu mười nghìn tệ, đối với cô chỉ là số tiền nhỏ, nhưng đối với cháu mà nói lại là nguồn sống của cháu trong cả một quãng thời gian, và đủ để thay đổi hiện trạng cuộc sống của cháu, nên nó có ý nghĩa rất lớn!”.
“Bây giờ cháu trả lại cô một trăm nghìn tệ, vẫn chưa đủ để báo đáp ân tình năm đó của cô đâu ạ!”.
Hà Tuệ Mẫn lộ vẻ an ủi, càng nhìn Diệp Thiên lại càng thấy quý, không kìm được vỗ nhẹ lên vai cậu một cái.
“Cháu đúng là, cô cũng không biết nói gì cháu nữa, chuyện đó thì có gì mà cần báo đáp chứ!”.
“Cô nghe Nguyệt Nguyệt nói giờ cháu học ở trường Tam Trung, vậy sau này thường xuyên đến đây chơi nhé, với lại hôm nay lúc nào về cháu phải nhận lại một trăm nghìn tệ kia, nếu không cô sẽ giận thật đấy!”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!