Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 372 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Tiêu Ngọc Hoàng?”.
Ông ta gần như nhấn mạnh từng chữ, gian nan thốt ra ba chữ kia. Ở giới võ thuật Hoa Hạ, ba chữ này đại diện cho truyền thuyết gần như vô địch, được vô số người kính nể.
Người áo trắng chính là Tiêu Ngọc Hoàng, còn ông lão trông giống thầy thuốc kia là Trần Sư Hành.
Hai sư đồ bọn họ từ núi Thất Tinh đến đây, đi qua ranh giới hai tỉnh Vân – Kiềm, đến nhà họ Đậu.
Những người cấp cao của nhà họ Đậu vừa mới chạy tới, chuẩn bị cùng nhau chống lại kẻ địch từ nơi khác đến, vừa nghe thấy cái tên này thì đều ngây ra tại chỗ.
Đây là nhân vật truyền kỳ từng tung hoành giới võ thuật Hoa Hạ, gần như vô địch xưng tôn!
Nếu không phải mười mấy năm trước Diệp Vân Long xuất hiện, đánh bại Tiêu Ngọc Hoàng thì bây giờ ông ta vẫn còn giữ thần thoại bất bại.
Ngay cả gia chủ tung hoành hai tỉnh Vân – Kiềm trong mắt bọn họ đối đầu với Tiêu Ngọc Hoàng cũng bị đánh bại thê thảm trong mười chiêu, có thể nói đây là nhân vật ở cấp bậc bá chủ giới võ thuật Hoa Hạ. Tất cả những người ở đây cộng lại e rằng vẫn không đủ để Tiêu Ngọc Hoàng sử dụng đến một cánh tay.
Bọn họ thầm kinh ngạc. Sau trận chiến với Diệp Vân Long mười mấy năm trước, Tiêu Ngọc Hoàng đã trốn vào đỉnh Ngọc Hoàng núi Thất Tinh, hơn mười năm không ra. Vì sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện ở nhà họ Đậu?
Mấy người họ không khỏi hoảng sợ, bọn họ đã linh tính được giới võ thuật Hoa Hạ sắp có một trận bão kéo đến!
“Tiêu Ngọc Hoàng, chẳng phải ông ở ẩn ở núi Thất Tinh hay sao, vì sao lại đến nhà họ Đậu tôi thế này?”.
Người mặc áo dài màu xám chính là Đậu Hồng, người đã đại diện nhà họ Đậu tranh giành cỏ Ngân Lân ở thung lũng hoa trước đó.
Ông ta đầy bàng hoàng, khí thế trước đó đã hoàn toàn tan biến, không chỉ ông ta, mà tất cả những người còn lại của nhà họ Đậu, bao gồm cả hai trưởng lão có địa vị tương đương ông ta cũng đều sợ run cầm cập, không dám hé răng nửa lời.
Đây rõ ràng vì lời đồn về Tiêu Ngọc Hoàng, thực sự quá đáng sợ!
Năm đó Tiêu Ngọc Hoàng có thể nói là đánh khắp giới võ thuật Hoa Hạ, đánh bại không biết bao nhiêu cao thủ nổi tiếng, trong đó không thiếu những cao thủ ở cấp chí tôn võ thuật như gia chủ nhà bọn họ.
Còn bọn họ, mạnh nhất cũng chỉ ở cấp tông tượng, làm sao đối đầu được với Tiêu Ngọc Hoàng chứ?
Nếu lúc này Tiêu Ngọc Hoàng muốn ra tay với bọn họ, e rằng bọn họ sẽ chết ngay trong tích tắc.
“Tôi nói rồi, ông vẫn chưa đủ tư cách nói chuyện với tôi, gọi Đậu Vạn Quy ra đây đi!”.
Biểu cảm của Tiêu Ngọc Hoàng lạnh lùng, nhưng trong lời nói lộ rõ mệnh lệnh không thể phản bác.
Hai mắt Đậu Hồng trầm xuống, tim đập thình thịch, quả thực với thực lực thân phận của Tiêu Ngọc Hoàng, muốn nói chuyện với ông ta thì ít nhất cũng phải đạt đến cấp chí tôn võ thuật, bọn họ ở đây không có bất kỳ ai đủ tư cách cả.
Cho dù là cao thủ ở cấp chí tôn võ thuật e rằng Tiêu Ngọc Hoàng cũng chưa từng coi trọng ai cả ngoài ba người còn lại trong “Tứ Tuyệt”.