Hóa thần!
An Hà Đạo khẽ giọng lẩm bẩm.
Chỉ hai chữ đã đại diện cho sức mạnh tối cao vô thượng ở dải Ngân Hà. Mặc dù dải Ngân Hà mênh mông rộng lớn, nhưng so với cả vũ trụ thì chỉ là một góc núi băng, một khu vực khá hẻo lánh hoang sơ mà thôi.
Ở dải Ngân Hà, trong một vạn năm gần đây chưa từng xuất hiện tu sĩ cảnh giới hóa thần, tu sĩ cảnh giới hóa thần gần nhất còn phải lội ngược về vạn năm trước.
Dương Diệt Sinh có thể gọi là tu sĩ thiên tài ở dải Ngân Hà có khả năng bước vào cảnh giới hóa thần nhất, kế thừa vị tu sĩ cảnh giới hóa thần đó. Thế nhưng, dù là với thiên phú tài tình của ông ta cũng đã ba nghìn năm chưa thể bước thêm một bước, từ đầu đến cuối luôn bị nhốt bên ngoài cánh cửa hóa thần, giậm chân tại chỗ.
Bây giờ, An Hà Đạo lại nhìn thấy dã tâm bừng bừng trong mắt Dương Diệt Sinh, đó là một loại tự tin nắm chắc mọi thứ.
Gã biết lần này Dương Diệt Sinh đã nắm được then chốt để thật sự bước vào hóa thần.
Một khi thần điện Thái Dương xuất hiện một vị cao thủ hóa thần, bọn họ sẽ không cần phải ở lại bên rìa dải Ngân Hà, mà có thể chuẩn bị hành trang tiến quân vào thế giới trung tâm Ngân Hà.
Có cảnh giới hóa thần trấn giữ, cho dù là thế giới trung tâm Ngân Hà cao thủ như mây, nguyên anh khắp chốn, thần điện Thái Dương cũng có thể chiếm một vị thế ở đó.
“Vậy khi nào thì ra tay?”.
Gã nhìn sang Dương Diệt Sinh, ánh mắt lấp lánh.
Dương Diệt Sinh chắp tay đứng đó, khóe miệng hiện lên nụ cười nhạt.
“Không cần phải vội, thời gian này chúng ta cứ yên lặng quan sát, để hắn yên ổn nâng cao thực lực”.
“Vừa khéo nhân cơ hội này quan sát đánh giá kẻ Trái Đất kia!”.
“Tôi cũng rất muốn biết, người Trái Đất tên Diệp Lăng Thiên kia rốt cuộc có thể làm được đến mức nào”.
Trong điện chính lại rơi vào yên lặng, chỉ có tia chớp sắc bén lóe qua bầu trời, báo hiệu một cơn giông bão sắp đến…
Ở tổng bộ Hiên Viên Điện, một khe nứt không gian chậm rãi mở ra, sau đó Ôn Thắng Nam và một nhóm người xuất hiện ở trước cửa tổng bộ, đó là nhóm người anh em Kim Thị. Mỗi một người đều trông có vẻ đầy phong trần, nhưng may là khí tức đều ổn định, không có dao động gì quá lớn, rõ ràng không bị thương.
Đám người Ôn Thắng Nam vừa xuất hiện, sâu trong Hiên Viên Điện đã có vài tiếng xé gió vang lên. Sau đó tiếng xé gió càng lúc càng nhiều, vang vọng đất trời, vô số bóng người bay về phía này.
Dẫn đầu là Phong Hậu và bốn vị trưởng lão Hiên Viên Điện. Khi đám Ôn Thắng Nam mở lối đi vào đây, bọn họ đã có cảm ứng ngay lập tức, mau chóng đuổi đến đây.