“Chống đối Thiên Thần Quốc chúng tôi, cậu vẫn chưa đủ tư cách. Cậu là người của Hiên Viên Điện, hôm nay thù mới hận cũ sẽ tìm cậu giải quyết một thể!”.
Ông ta nói xong, không hề kiêng dè bước qua đường ranh giới. Trong lúc ông ta bước chân, ảo ảnh người khổng lồ hiện lên sau lưng cũng bước tới trước một bước. Bàn chân hư ảo hạ xuống trong không trung, sức mạnh mạnh mẽ lập tức bùng lên, làm dòng suối rộng mấy trượng gãy ngang, ở giữa lõm xuống một hố sâu khoảng mười mấy trượng
Uy thế như vậy khủng khiếp hơn Hoắc Chấn Đường đã khởi động Mãng Vương Đạo Thể trước kia, khiến cho các cao thủ tu sĩ ở phía sau hít ngược một hơi.
Thiên Thần Tông, môn phái tu tiên của dải Ngân Hà đứng sau Thiên Thần Quốc, tùy tiện là có thể tạo nên một tu sĩ cảnh giới nguyên anh tạm thời, nội tình của họ khiến tất cả mọi người không tưởng tượng nổi.
Ngũ đại thượng tông đã như vậy, thế thì năm môn phái tu tiên lớn đứng đầu dải Ngân Hà còn ghê gớm đến mức nào?
Đối mặt với uy thế ngút trời của Chúc Long, vẻ kinh ngạc trên mặt Diệp Thiên dần lui đi, chuyển sang cười nhạt.
“Dựa vào sức mạnh tinh thần của người khác gia trì, trong thời gian ngắn đạt tới cảnh giới nguyên anh, thủ đoạn này cũng đáng để ông khoe khoang khoác lác sao?”.
Diệp Thiên tất nhiên biết Chúc Long mượn dùng sức mạnh tinh thần ẩn giấu trong ngọc phù đó gia trì lên người ông ta, do đó mới đạt đến cảnh giới nguyên anh.
Thủ đoạn này tương tự với Xuất Linh Chi Pháp của Thần Ý Môn trong tiểu thế giới ở Trái Đất năm xưa, có thể dung hòa sức mạnh tinh thần của người khác, nâng cao sức mạnh tinh thần của mình trên diện rộng. Chỉ là thủ đoạn Chúc Long sử dụng cao cấp hơn, vả lại không có tác dụng phụ, có thể duy trì thời gian lâu hơn.
Nghe Diệp Thiên nói, Chúc Long lại không hề động đậy, ánh mắt lạnh lùng, nói: “Dù tôi đã dùng thủ đoạn gì đạt tới cảnh giới nguyên anh, nhưng ít nhất bây giờ sức mạnh này thuộc về tôi, giống như điều khiển cánh tay”.
“Trong thời gian này, tôi muốn giết cậu, cậu làm sao chống đỡ?”.
“Vù!”.
Ông ta dứt lời, không hề do dự, ánh sáng xanh trong mắt đột nhiên bùng lên.
Bóng người khổng lồ do sức mạnh tinh thần ngưng tụ phía sau lưng ông ta nhấc bàn tay lên, sau đó đánh thẳng tới Diệp Thiên.
Một chưởng này xuyên qua hư không, nơi nó đi qua, không gian lần lượt vỡ vụn, vết nứt không gian lan ra xung quanh, tràn ngập thế ngoại đào nguyên nơi này.
Chưởng còn chưa tới, cả vùng đất đã bắt đầu rung lắc dữ dội. Ngay cả cây Thánh Linh ở phía sau Diệp Thiên cũng phát ra tiếng kêu bi thảm nhè nhẹ, hiển nhiên đã phát hiện ra mối đe dọa cực lớn.
Mặt đất nơi Diệp Thiên đứng đổ sụp xuống, hiện ra dấu tay to mấy chục trượng. Bàn chân của Diệp Thiên cũng rơi xuống tầng đất, dường như không chịu đựng được áp lực nặng nề của sức mạnh tinh thần đó.