Luồng sức mạnh vốn đang giằng co với sức mạnh tinh thần của đối thủ ở phía trước bỗng nhiên biến mất, sau đó một luồng sức mạnh tinh thần lại kéo tới từ phía sau, hóa thành con sóng sức mạnh tinh thần dữ dội hơn, đập mạnh tới.
“Phá cho tôi!”.
Tiếng quát trầm thấp của Diệp Thiên vang lên, ngọn sóng sức mạnh tinh thần mà Diệp Thiên ngưng tụ đánh thẳng vào trung tâm luồng sức mạnh tinh thần bí ẩn kia, hoàn toàn phá tan nó.
“Phụt!”.
Trong một hành lang xây bằng đá cẩm thạch, một nhóm ba mươi người đang tụ tập ở nơi đây. Đứng đầu bọn họ là một người đàn ông trung niên mặc áo trắng, nhưng lúc này cơ thể ông ta run lên, phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt tái mét.
Thấy vậy, đám người ở phía sau ông ta vội vàng tiến tới, kinh hoảng kêu lên: “Chúc Long trưởng lão, ông sao vậy?”.
Người đàn ông trung niên tên Chúc Long lau vết máu bên khóe miệng, sau đó xua tay với người bên cạnh.
“Tôi không sao, chỉ là nếm phải trái đắng mà thôi!”.
“Nếm phải trái đắng?”, nghe vậy, người ở phía sau ông ta tỏ ra ngạc nhiên, cảm thấy không tin nổi.
Chúc Long trưởng lão là trưởng lão chấp pháp trong môn phái bọn họ. Tuy chưa tới một nghìn chín trăm tuổi, nhưng ông ấy khống chế và vận dụng sức mạnh tinh thần giỏi hơn nhiều trưởng lão hơn tuổi ông ấy. Hơn nữa, ông ấy đã tu luyện hầu hết các kỹ thuật tấn công sức mạnh tinh thần trong môn phái đến trình độ đại viên mãn.
Nếu nói về sức mạnh tinh thần, trên toàn môn phái bọn họ, người có thể thắng được ông ấy chắc chắn không quá con số năm .
Vừa rồi Chúc Long dùng sức mạnh tinh thần dò xét tòa cung điện này, bây giờ lại nói mình nếm phải trái đắng, rõ ràng đối thủ cũng vận dụng sức mạnh tinh thần. Người có thể thắng được Chúc Long về sức mạnh tinh thần, trên sao Ly này ngoài những cao thủ đỉnh cao trong môn phái bọn họ ra, bọn họ thực sự không tưởng tượng nổi còn ai có thể làm được.
“Thủ đoạn hay lắm! Đầu tiên là dùng làn sóng sức mạnh thứ nhất va chạm với sức mạnh tinh thần của tôi, nhưng thực tế lại âm thầm che giấu làn sóng sức mạnh tinh thần thứ hai, dùng đòn tấn công chân chính khiến tôi không còn dư lực để phản kích, thế là bị phá tan phòng tuyến sức mạnh tinh thần”.
Ánh mắt Chúc Long u ám, trong giọng nói mơ hồ chứa chút lạnh lẽo, nhưng lại không có vẻ nể sợ hay kiêng dè nào.
Theo ông ta nghĩ, người vừa rồi sử dụng sức mạnh tinh thần tấn công tuy vận dụng sức mạnh tinh thần rất khéo léo, nhưng chung quy cũng chỉ là tiểu đạo mà thôi. So với những tu sĩ chuyên tu tấn công sức mạnh tinh thần, hơn nữa còn hiểu biết kỹ xảo tấn công đặc biệt như bọn họ thì hoàn toàn không ở cùng một đường thẳng.
Ông ta cho rằng sở dĩ mình chịu thiệt, thứ nhất là vì đối thủ ra tay bất ngờ, thứ hai là vì mình đã khinh suất.
“Hừ, cứ đợi đấy!”, trong mắt ông ta lóe lên tia sáng lạnh lẽo nguy hiểm, đồng thời vận chuyển sức mạnh tinh thần, bắt đầu điều dưỡng thần phủ bị thương của mình.