“Hoa chỉ cảnh?”.
Con ngươi trong mắt Thôi Cách co lại, đầy vẻ không tin nổi.
Đóa hoa gần như không màu hiện ra trên đỉnh đầu Diệp Thiên rõ ràng là hoa chỉ cảnh đại diện cho sức mạnh cao nhất. Phải biết rằng, người có thể tu thành hoa chỉ cảnh đều là thiên tài tuyệt thế hiếm có.
Trong thế hệ trẻ tuổi của thần điện Thái Dương cũng chỉ có người đứng thứ nhất trong số đệ tử nòng cốt, yêu nghiệt tuyệt thế vững vàng chiếm vị trí đầu bảng xếp hạng thiên tài dải Ngân Hà là tu được hoa chỉ cảnh.
Trên bảng xếp hạng thiên tài dải Ngân Hà, trừ vị đệ tử nòng cốt đó của thần điện Thái Dương bọn họ ra, cũng chỉ có hai vị thiên tài xếp hạng hai, hạng ba là tu được hoa chỉ cảnh. Ngay cả Tiểu Lôi Vương hắn đến bây giờ cũng chưa luyện ra được hoa chỉ cảnh thuộc về mình. Từ dó có thể thấy, muốn có hoa chỉ cảnh khó khăn như thế nào.
Sao một hành tinh hạ đẳng ngay cả đạo thống văn minh tu tiên cũng không hoàn chỉnh lại có người tu được hoa chỉ cảnh?
“Xem ra anh rất ngạc nhiên?”.
Ánh mắt Diệp Thiên bình thản, chứa sự giễu cợt nhàn nhạt.
“Cam La mà anh khinh thường cũng đã tu được hoa chỉ cảnh thuộc về mình, không biết hoa chỉ cảnh của anh có hình dạng thế nào nhỉ?”.
“Cái gì? Cam La tu được hoa chỉ cảnh rồi sao?”, Thôi Cách kinh ngạc.
Cam La chỉ là đệ tử nội môn của thần điện Thái Dương, còn Thôi Cách hắn là đệ tử nòng cốt, bất kể là thực lực hay thân phận địa vị của cả hai đều chênh lệch khá lớn. Từ trước đến nay, hắn chưa bao giờ nhìn thẳng vào Cam La.
Bởi vì hắn là thiên tài đỉnh cao tu thành Đại Nhật Đạo Thể ngay khi trúc cơ, còn Cam La ở thời kỳ trúc cơ chỉ đạt đến mức cải thiện tố chất cơ thể, hoàn toàn không ngưng tụ được đạo thể.
Điều này chứng tỏ cả đời Cam La cũng khó có hi vọng vượt qua hắn.
Nhưng bây giờ Diệp Thiên lại nói Cam La đã tu được hoa chỉ cảnh thuộc về mình, thông tin này có thể nói là làm cho nội tâm hắn dậy sóng.
Người tu tiên một khi tu được hoa chỉ cảnh sẽ trợ giúp rất lớn cho việc nâng cao tu vi bản thân. Ở cùng một cấp bậc, nếu so sánh một người có đạo thể, không có hoa chỉ cảnh và một người có hoa chỉ cảnh, không có đạo thể với nhau, rõ ràng là người có hoa chỉ cảnh mạnh hơn.
Vậy chẳng phải nếu Cam La nâng cao tu vi đến cùng cảnh giới với hắn, sức chiến đấu sẽ vượt hơn hắn sao?
Xưa nay nội tâm Thôi Cách rất kiêu ngạo, nghĩ tới một đệ tử nội môn lại tu được hoa chỉ cảnh, tiềm lực vượt qua hắn, điều này đối với ý chí của hắn mà nói là một cú sốc cực lớn trước nay chưa từng có.
Lần này, Diệp Thiên không trả lời, mà từ miệng cậu phát ra tiếng gầm trầm thấp như dã thú. Mỗi một tấc da, mỗi một tấc máu thịt của cậu đều đang tỏa ánh sáng màu lam nhạt, sau đó ánh sáng từ lam chuyển sang vàng, nguyên khí thiên khí ở xung quanh theo đó hội tụ lại.
Lúc này, Diệp Thiên giống như một chiếc đồng hồ cát khổng lồ, hội tụ toàn bộ tinh hoa đất trời ở xung quanh lại. Cậu trở thành trung tâm của gió bão vô tận, thống trị mọi thứ.