Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

 “Sắp tới chuyện tấn công thế giới loài người sẽ do mày toàn quyền phụ trách, đây cũng là mục đích cuối cùng khi đưa mày đến sao Tử Khúc năm xưa”.  

 

“Tao nghe nói thế giới này có sáu vua thú, trừ mày ra còn năm con ma thú cấp chín nữa. nếu kế hoạch hủy diệt nhằm vào thế giới loài người lần này có thể để năm con vua thú còn lại cùng hành động thì sẽ rất có lợi. Chuyện này giao cho mày đi lo liệu”.  

 

Tị Hỏa Kim Tinh Thú dừng ánh mắt, sau đó gương mặt thú trở nên tiu nghỉu, thấp thỏm không yên: “Chủ nhân, tuy cùng là ma thú, nhưng xưa nay sáu vua thú đó đều tự mình chiến đấu, không ai phục ai”.  

 

“Mỗi một con vua thú đều có thực lực tương đương nhau, chủ nhân bảo tôi đi tìm bọn họ hợp tác, tôi e bọn họ sẽ không đồng ý”.  

 

Thanh niên nghe vậy, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng.  

 

“Mày cứ việc đi giao thiệp, nếu không đồng ý, tao sẽ cho chúng biết thủ đoạn của tao!”.  

 

Tị Hỏa Kim Tinh Thú kinh hãi, lúc này mới phản ứng lại, hóa ra chủ nhân định đích thân ra tay đàn áp năm con vua thú còn lại.  

 

Thực lực của thanh niên đối với nó mà nói sâu không lường được, có hắn ra tay đàn áp năm con vua thú còn lại, buộc bọn chúng đồng ý hợp tác dễ như trở bàn tay.  

 

Dù sao đây cũng là “Tiểu Bá Vương” Thôi Cách đứng top mười bảng xếp hạng thiên tài của dải Ngân Hà.  

 

Tị Hỏa Kim Tinh Thú biết sự việc trọng đại, không dám chậm trễ, lập tức nghiêm túc kêu lên. Tất cả ma thú hội tụ đến đây đều nghe lệnh, đồng loạt chạy về phía rìa dãy núi Ma Thú, tạo thành thú triều dũng mãnh hơn.  

 

Nó thì hóa thành một tia sáng vàng chui vào hư không, tiến đến vài khu vực khác trong thế giới ma thú, đương nhiên là chuẩn bị tìm năm vua thú còn lại đàm phán.  

 

Tiểu Bá Vương Thôi Cách chắp tay đứng trên đỉnh núi, chỉ tùy ý phóng ra một luồng uy áp đã khiến không gian xung quanh rung chuyển. Hắn giống như thần tiên giáng xuống sao Tử Khúc, kiêu ngạo đứng trên bầu trời.  

 

Chỉ là giữa mi mày hắn vẫn toát ra vẻ lo nghĩ, hắn nheo hai mắt lại.  

 

“Vì sao mình cứ cảm thấy trên sao Tử Khúc này có hai luồng khí tức cực kỳ quen thuộc?”.  

 

“Rốt cuộc đó là cái gì?”.  

 

…  

 

Trên đường núi cách dãy núi Ma Thú mấy chục cây số, Diệp Thiên đang cõng Âu Nhã Nhược nhanh chóng tiến về phía trước. Trước mắt cậu đã có thể nhìn thấy tòa lầu cao sừng sững ở không xa.  

 

Đó là một thành phố rộng lớn, ở vòng ngoài cùng được bao vây bởi bức tường cao mấy chục mét. Trên tường cao, cứ cách năm mét lại xây một ngọn tháp, đỉnh tháp có các loại đá quý huỳnh quang nhiều màu. Số đá quý này cùng tỏa ra ánh sáng, đủ mọi màu sắc đan xen hướng lên trời, hình thành màn chắn hình bán nguyệt ngũ sắc rộng lớn, bao bọc cả thành phố ở bên trong vô cùng kín kẽ.  

 

“Đó là cái gì?”.  

 

Diệp Thiên vừa đi về phía trước, vừa chỉ vào màn chắn ngũ sắc đó, hỏi Âu Nhã Nhược.  

 

Âu Nhã Nhược đương nhiên cho rằng Diệp Thiên mất trí nhớ quá nghiêm trọng, quên mất đó là thường thức phổ biến, nhẫn nại giải thích: “Đó là màn chắn ma pháp, do những tu sĩ ma pháp hàng đầu của thế giới loài người chúng ta cùng nhau tạo nên, có thể chống lại bất cứ đòn tấn công của ma thú nào ở bên ngoài, hơn nữa có thể tự động phân biệt loài người và ma thú. Con người có thể tự do ra vào, nhưng ma thú một khi chạm phải sẽ bị sức mạnh ma pháp khuấy thành mảnh vụn”.  

 

Diệp Thiên gật đầu, nhưng lần này cậu vẫn thấy vô cùng lạ lẫm, giống như nơi này hoàn toàn không giống với thế giới mà cậu từng sống.  

 

Ánh mắt cậu đảo quanh, bỗng ngẩn người. Trên tường vây của thành phố, cậu nhìn thấy một bức tượng hình người.  

 

Bức tượng cao mười mấy trượng, sinh động như thật, được khảm vào tường ngoài. Bức tượng nằm ở chỗ cao nhất của tường vây thành phố, trông đầy khí thế hào hùng, tựa như đang nhìn xuống bốn bề.  

 

Diệp Thiên chú ý đến vẻ ngoài của bức tượng, đó là một người đàn ông anh dũng vĩ đại cầm kiếm hoàng kim trong tay. Chỉ là bức tượng đứng đó lại có một cảm giác lịch sử sâu dày cổ xưa ập vào mặt, một cái liếc mắt là có thể cảm nhận người được điêu khắc thành tượng này chắc chắn vô cùng hùng mạnh.  

 

“Người đó là?”.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!