Đang cập nhật - Bạn
“Thú triều ngược dòng?”.
Lúc này, ánh mắt của Âu Nhã Nhược đông cứng, cả người run rẩy kịch liệt, giọng nói chứa đựng nỗi sợ hãi tột độ.
Phía trước cô ta và Diệp Thiên, một mảng đen ngòm đang lao tới với tốc độ cực nhanh, đó là hàng trăm con ma thú to lớn. Chúng không hề tránh né hay lùi bước, hình thành một bức tường từ thân xác cứng như sắt thép, xông về phía hai người họ một cách vô tình.
Âu Nhã Nhược là ma pháp sư, mặc dù có sức chiến đấu sánh ngang với võ giả, nhưng đó là trong trường hợp có thể sử dụng ma pháp. Bây giờ, cô ta hoàn toàn không thể sử dụng ma pháp. Trong trường hợp này, cô ta chỉ là một cô gái bình thường, yếu đuối mỏng manh, làm sao chịu được sự tấn công hung hãn của đám hung thú hoang dã này?
Nếu để mặc cho đám ma thú này đạp qua người mình, cô ta có khả năng sẽ bị đạp chết ngay tại chỗ!
“Thú triều ngược dòng là gì?”.
Trong lúc cô ta đang vô cùng sợ hãi, Diệp Thiên lại không thay đổi nét mặt, lên tiếng hỏi.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Âu Nhã Nhược vốn không có tâm trạng giải thích với Diệp Thiên. Nhưng cho dù bây giờ cô ta có lòng cũng lực bất tòng tâm, hoàn toàn không có cách nào để thoát khỏi hoặc là chống lại chúng, chỉ có thể nghe theo số trời, đứng im đợi chết.
Cho nên, cô ta vẫn giải thích cho Diệp Thiên một cách yếu ớt: “Thú triều nghĩa là đám ma thú được một con ma thú có thực lực vô cùng mạnh mẽ thống nhất triệu hồi, không hẹn mà cùng hội tụ về một nơi, tạo thành làn sóng dã thú vô cùng mạnh mẽ”.
“Tình huống đó chia làm hai loại là thú triều xuôi dòng và thú triều ngược dòng”.
“Thú triều xuôi dòng là khi đám ma thú được hiệu lệnh tấn công nhân loại hoặc thành phố. Còn thú triều ngược dòng là khi đám ma thú được triệu gọi quay ngược trở về, tập trung ở nơi sinh sống của chúng”.
“Tình hình lúc này chính là thú triều ngược dòng, tiếng thú gầm chấn động đất trời ở trong núi lúc nãy chắc là do một con ma thú có thực lực cực kỳ đáng sợ phát ra. Nó đang triệu tập ma thú ở xung quanh tập hợp về trung tâm dãy núi”.
Nói đến đây, Âu Nhã Nhược nhắm mắt lại, bất lực lắc đầu: “Lần này chúng ta không thoát ra được rồi, chỉ đành chết ở nơi này”.
Đối mặt với làn sóng mạnh mẽ của dã thú, cho dù cô ta ở thời kỳ mạnh nhất cũng không dám chắc mình có thể rút lui an toàn. Bây giờ cô ta vô cùng yếu ớt, không thể sử dụng được một phần mười sức mạnh ở lúc toàn thịnh, không phải chỉ còn một con đường chết thôi sao?
Còn Diệp Thiên, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới. Dù là ma pháp sư hay là võ giả, trên người cũng sẽ có khí tức sức mạnh tương ứng, cô ta ít nhiều cũng có thể cảm ứng được. Nhưng trên người cậu không hề có linh lực hay sức mạnh ma pháp dao động, mong đợi cậu cứu vớt xoay chuyển tình thế lúc này không phải là chuyện nằm mơ giữa ban ngày hay sao?
Thấy thú triều sắp tràn về phía mình, Âu Nhã Nhược nhắm mắt lại, chuẩn bị hứng chịu cái kết thê thảm sắp đến. Nhưng ngay lúc đó, giọng nói của Diệp Thiên lại khẽ khàng vang lên.
“Đừng lo, chúng ta sẽ không chết đâu!”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!