Tiếu Văn Nguyệt đương nhiên cũng nhận ra điểm này, cô ấy hàn huyên vài câu với Liễu Thiên Tầm rồi chuẩn bị tạm biệt rời đi với Diệp Thiên. Nhưng đúng lúc này, một chiếc du thuyền cỡ nhỏ xa hoa đột nhiên xuất hiện trên mặt biển, dừng lại ở bến cảng phía trước bọn họ.
Một thanh niên mặt mày tuấn tú xuống khỏi du thuyền. Cậu ta mặc hàng hiệu đắt tiền, rất biết cách phối đồ, rõ ràng là một cậu ấm nhà giàu. Sau lưng cậu ta còn có nhóm thanh niên nam nữ ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, hiển nhiên là cùng một giới, tự thành một nhóm.
Khoảnh khắc nhìn thấy thanh niên đó, Liễu Thiên Tầm tỏ ra vui mừng, lập tức vẫy tay.
“Tu Tuyệt, em ở đây!”.
Cô ấy vừa vẫy tay, vừa lén nhìn về phía Tiếu Văn Nguyệt. Trước nay, cô ấy luôn có tâm tư so bì với người bạn học kiêm bạn thân của mình, tự nhận bạn trai mình chắc chắn hơn Diệp Thiên.
Cuối cùng cô ấy cũng đã hơn Tiếu Văn Nguyệt về mặt này.
Trong lúc cô ấy đang chìm trong dòng suy nghĩ, thanh niên ăn mặc đắt tiền kia đã bước lên bờ, nhanh chóng tiến tới trước mặt cô ấy.
“Tu Tuyệt, giới thiệu với anh, đây là Nguyệt Nguyệt…”.
Liễu Thiên Tầm chuẩn bị giới thiệu thanh niên ấy với ba người nhóm Tiếu Văn Nguyệt, nhưng câu nói tiếp theo của thanh niên giống như gáo nước lạnh giội lên đầu cô ấy.
“Thiên Tầm, chúng ta chia tay đi!”.
Liễu Thiên Tầm đang nói thì im bặt, động tác cũng cứng đờ tại chỗ. Cô ấy im lặng trong giây lát mới kinh ngạc nhìn thanh niên kia.
“Tu Tuyệt, anh nói gì vậy?”.
Trên mặt thanh niên có vẻ không đành lòng và đấu tranh tâm lý dữ dội, nhưng cuối cùng vẫn bị vẻ quyết tuyệt che lấp, lặp lại lần nữa: “Anh nói, chúng ta chia tay đi, ở nơi này, ngay tại đây!”.
Gương mặt Liễu Thiên Tầm lập tức cứng đờ, há hốc miệng, giọng nói chứa vẻ không thể tin nổi.
“Vì sao?”.
Cô ấy hoàn toàn không hiểu, tình cảm giữa hai người gắn bó như keo sơn, hẹn nhau đến Maldives này du lịch. Bây giờ mới đến đây được hai ngày, trong lúc đó cũng không cự cãi hay có gì bất đồng, vì sao thanh niên đột nhiên lại nói chia tay với cô ấy?
Gương mặt thanh niên trở nên lạnh nhạt, không còn sự dịu dàng hồn hậu trước kia, hạ giọng nói: “Thiên Tầm, anh thích em, đó là chuyện không thể nghi ngờ. Nhưng em phải hiểu, một người có xuất thân như anh thì không có quyền được tự do lựa chọn”.
“Nói cho cùng, địa vị gia đình em quá thấp, không tương xứng với nhà họ Khương của anh!”.
Cậu ta không quan tâm tới Liễu Thiên Tầm đã giàn giụa nước mắt, nói tiếp: “Trước đây, anh có thể kiên trì vì tình cảm của chúng ta, nhưng bây giờ thì khác rồi”.