Một đám mây to lớn cao mấy chục trượng bay ra từ lòng bàn tay Diệp Thiên, sau đó hóa thành nhiều màu sắc khác nhau, trải khắp bầu trời, hòa cùng tiên lộ óng ánh sặc sỡ kia, giống như Dải Ngân Hà được nối liền, cầu Ô Thước giao nhau.
Diệp Thiên ngơ ngác nhìn cảnh tượng kinh thiên vĩ địa, ánh mắt khẽ thay đổi, cậu cảm giác được khi Cửu thải hoa cái xung thiên, sức mạnh bị phong ấn bấy lâu nay đã thực sự mở ra, trở lại trong cơ thể, ba đóa hoa trong suốt trên đỉnh đầu cậu cũng trở nên nhẹ đi một chút, rõ ràng lúc này cậu đã mạnh hơn nhiều.
“Đã giải được hết mật mã bí ẩn rồi sao?”
Ánh mắt của Diệp Thiên rơi trên tán Hoa cái rực rỡ lộng lẫy kia, nhẹ giọng thì thầm.
Sau đó cậu nhìn về phía người đàn ông trung niên, hỏi: “Ông đã giúp tôi giải mật mã bí ẩn này sao?”
Người đàn ông trung niên lắc đầu cười: “Không phải tôi, mà là tự bản thân cậu đã giải nó!”
“Trong bốn đứa con sao trời trong lịch sử Trái Đất, cậu là người duy nhất được mật mã bí ẩn và tinh thể nhân Trái đất chủ động nhận chủ, đồng thời thành công giải được mật mã bí ẩn, cho dù là đứa con sao trời đời đầu cũng không thể đạt tới trình độ cao như cậu ở Trái Đất này!”
Diệp Thiên nghe xong, khuôn mặt lộ thêm vẻ nghi hoặc.
Mật mã bí ẩn, từng phong ấn toàn bộ sức mạnh của cậu, khiến cậu biến thành người bình thường, dù sau đó mật mã bí ẩn được mở ra một chút, cũng chỉ giải phóng được một phần sức mạnh của cậu, bao gồm cả linh trí thần thú mà cậu dung hòa, mật mã bí ẩn cũng chưa được giải hết, sức mạnh của cậu vẫn bị phong ấn.
Nhưng hiện giờ, người đàn ông trung niên lại nói cậu giải mật mã bí ẩn nhờ sức mạnh của mình khiến cho cậu cảm thấy rất vô lý.
“Chẳng lẽ là vì ông nói cho tôi biết ý nghĩa thật sự của “đứa con sao trời”, thế nên mật mã bí ẩn mới tự động mở ra?”
Người đàn ông trung niên gật đầu, tỏ vẻ rất vui mừng.
Nhưng Diệp Thiên vẫn không hiểu, thật sự rất không thể tin nổi, bởi vì cho tới bây giờ, cậu cũng không biết ý nghĩ thực sự của “đứa con sao trời” là gì, nhưng người đàn ông trung niên lại nói cậu đã hiểu.
Thấy biểu cảm của Diệp Thiên, người đàn ông trung niên mỉm cười, nhìn thẳng vào cậu và nói: “Có phải đến bây giờ cậu vẫn đang nghi ngờ, không biết ý nghĩa thật sự của “đứa con sao trời” mà tôi nói là gì không?”
Diệp Thiên lặng lẽ gật đầu.
“Ha ha!”. Người đàn ông trung niên nghe xong, khẽ vuốt râu, không nhịn được bật cười.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!