Hắn ta tin chắc rằng, dưới một đòn vừa rồi, Diệp Thiên không chết cũng nhất định bị thương nặng, cho dù Diệp Thiên sở hữu Chỉ Cảnh Chi Hoa, nhưng dù sao tu vi bản thân cũng không phải quá cao, chỉ miễn cưỡng vượt qua cực hạn và ràng buộc của trái đất mà thôi, muốn đối phó với binh khí chiến đấu siêu cấp giống như số hiệu Atula này, còn kém nhiều lắm.
Mà khi hắn ta đang suy nghĩ, khói bụi phía trước bỗng nhiên bị một cơn gió lớn thổi tan.
“Xoạt!”
Gió lớn thổi ra xung quanh, mang đi vô số khói bụi, lộ ra bóng hình thẳng tắp vững vàng của Diệp Thiên.
Lúc này, quần áo trên người cậu đều rách nát, lộ ra vô số vết máu đan xen chằng chịt khắp người, mà trên hai cánh tay của cậu lóe ra ánh sáng màu xanh lam thăm thẳm, trong mắt cuồn cuộn thần mang, chân lực và sức mạnh tinh thần tạo thành một lá chắn trong suốt chừng mấy trăm trượng, chắn ngang đến tận chân trời.
Còn Kỷ Nhược Tuyết và dân chúng may mắn sống sót của Trung Hải ở sau lưng cách cậu mấy cây số thì đều không tổn hại gì, chỉ là trên mặt mang đầy hoảng sợ nhìn về bên này.
Khoảnh khắc người máy cỡ lớn phát động công kích, Diệp Thiên cũng đã triển khai phòng ngự, cậu dùng chân lực và sức mạnh tinh thần của bản thân chống đỡ một đòn có thể so với vũ khí hạt nhân lên đến triệu tấn này.
Bởi vậy, Kỷ Nhược Tuyết và mấy triệu người khác mới có thể bình an vô sự, nếu không, chỉ riêng ánh sáng mạnh và nhiệt độ lên đến mấy nghìn độ C do vụ nổ sinh ra đã đủ để chọc mù mắt và thiêu đốt bọn họ rồi.
Diệp Thiên trực tiếp gánh chịu toàn bộ chấn động từ công kích của số hiệu Atula, giờ phút này tạng phủ quay cuồng, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng cậu lại không hề do dự hay chùn bước, ánh mắt sắc bén như đao nhìn chằm chằm số hiệu Atula to lớn ở phía trước.
Thấy cảnh này, Cam La không nhịn được cười lớn, nét mặt lộ rõ vẻ trào phúng: “Diệp Lăng Thiên, cậu đúng là ngu xuẩn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!