Thân thể gã giống như máy bay phản lực, xuyên qua với tốc độ gấp bốn lần tốc độ âm thanh, đánh ra một quyền trên không. Sau khi đánh ra một quyền này, giáp đen trên tay cũng dựng thẳng lên như đang bày ra thế tấn công, dồn nén ma khí bên ngoài đến cực điểm, ma khí bị đè nén này được sắp xếp vô cùng kỳ lạ, xuất hiện một đầu hổ màu đen hung tợn, từng tiếng kêu gầm vang vọng khắp chốn, cả Lư Thành đều lạnh run vì tiếng hổ gầm này, tựa như có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
“Hổ Ma Quyền!”, Thiên Luân quát lớn. Đầu hổ màu đen cùng với quyền kình mạnh mẽ quét đến, những nơi đi qua, những tòa nhà bê tông kiên cố đều biến thành đống đổ nát, bị cuốn vào trong cơn lốc quyền kình uy lực này.
Chỉ thấy ma quyền màu đen lớn đến trăm trượng phong ấn toàn bộ không gian phía trước Diệp Thiên. Gió lớn quần quật, quyền kình chưa đến, Diệp Thiên đã bị ma khí màu đen kia bao phủ bên trong, nhưng ánh mắt cậu cũng không hề e sợ vì ma khí này, trái lại ánh mắt càng sáng rực, luồng sáng xanh chợt vụt tắt.
Cảm nhận được kình lực phía trước lại gần, cậu lùi về sau nửa bước, kiếm Thánh Hồn cũng biến mất, hai tay mở rộng, tạo thành tư thế ôm lấy hư không, giống như giữa hai tay đang ôm cả một thế giới, hơi thở trang nghiêm nặng nề lan tỏa xung quanh.
“Để sức mạnh pháp tắc Địa Cầu tôi cảm nhận được ở hang ma phương Tây đến tiếp đón ông đi!”. Cậu nhẹ giọng thì thầm, giữa hai tay xuất hiện ánh huỳnh quang xanh lam, đó là hiệu quả ngắn hạn sau khi sức mạnh pháp tắc Địa Cầu kia sau khi được nâng cấp, Phệ Thiên Huyền Lực trong cơ thể cậu cũng sôi sục, dung hợp với sức mạnh pháp tắc của địa cẩu, nhẹ nhàng rời khỏi.
“Lãm Thiên Kích!”
Lần này, có sự khác biệt lớn với Lãm Thiên Kích lúc trước của Diệp Thiên, không chỉ dựa vào sức mạnh thân thể Diệp Thiên, mà còn dung hợp cả sức mạnh pháp tắc của Địa Cầu.
Diệp Thiên tự tin, một đòn này có thể ngăn chặn toàn bộ thế tấn công của Thiên Luân!
“Ầm!”
Diệp Thiên ôm lấy hư không, nặng nề va chạm với đầu hổ màu đen kia, tiếng nổ vang vọng, cả đất trời đều rung chuyển dữ dội, hàng loạt vết nứt lan rộng bốn phía trong không gian.
“Bình bịch!”
Mặt đất Lư Thành, hàng loạt khe nứt trống rỗng xuất hiện, từng tòa cao ốc đều sụp đổ, biến thành cát bụi, còn trận giao tranh kịch liệt trên không trung lúc này cũng đã phân thắng bại.
“Phù!”
Từng dòng máu tươi phun ra, một bóng người nghiêng ngã, rơi thẳng xuống, nặng nề rơi vào tòa cao ốc mười mấy tầng lầu, từ trên rơi thẳng xuống liên tục!
Bóng người này không phải Thiên Luân, mà chính là Diệp Thiên!
“Ầm!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!