Phệ Thiên Huyền Lực sôi sục quanh người Diệp Thiên, hai tay nâng lên chắn trước ngực, chỉ có thể bị động nhận lấy đòn tấn công này.
Chỉ nghe thấy tiếng nổ vang vọng, cả người Diệp Thiên run rẩy, bị đao mang chém chính diện, trực tiếp bay về sau cả trăm trượng, xuyên qua mười mấy cao ốc liên tục, rồi mới đứng vững được.
Khi định thần lại thì chỉ thấy trên hai tay máu đã chảy đầm đìa, cánh tay thì thấy rõ hai vết máu.
Lại thêm một đao, lần này, Diệp Thiên vẫn dùng Phệ Thiên Huyền Lực cùng phòng ngự, nhưng vẫn bị tấn công chính diện bị thương.
Thiên Luân một trước một sau, chỉ đánh ra hai đao, không chỉ phá vỡ tấn công của Diệp Thiên mà còn chậm rãi khiến Diệp Thiên bị thương, hình thái ma thần võ trang Hổ Ma này của gã có sức chiến đấu kinh khủng cực độ.
“Diệp Lăng Thiên, với sức mạnh của tôi, cộng thêm sức chiến đấu của áo giáp Hổ Ma thì cậu bây giờ căn bản không thể đỡ được đòn tấn công của tôi!”
Đao đen của Thiên Luân đâm nghiêng, ánh mắt vui vẻ chưa từng thấy, hôm nay, gã sẽ dùng chiến thắng đè ép báo rửa hận bị Diệp Thiên chém nát thân thể lúc đầu.
“Soạt!”
Gã lại nâng tay, đao đen đâm nghiêng lên trời, sau đó đột nhiên rơi xuống, một luồng đao mang màu đen hình bán nguyệt biến thành sóng năng lượng mạnh mẽ, lại lao về phía Diệp Thiên.
Một đao này, so với hai đao lúc trước, uy lực càng tăng thêm một bậc.
Diệp Thiên lùi về sau bị thương bởi hai đao, tuy cậu kinh ngạc về sức mạnh của Thiên Luâ, nhưng vẫn không mất bình tĩnh, đối mặt với một đao kinh thiên động địa này, cậu không hề tránh né, trái lại chiến ý lại sôi sục.
“Tốt lắm, giết ông như vậy mới thỏa mãn được!”
Cậu siết chặt năm ngón tay, tiếng khớp xương vang lên liên tục, sau đó ánh mắt chợt sáng lên, một thanh trường kiếm sáng rực xuất hiện trong tay cậu.
Kiếm Thánh Hồn!
Tay cậu cầm kiếm Thánh Hồn, sau đó cánh tay khẽ run cầm kiếm Thánh Hồn chắn ngang trước ngực, đỡ lấy đao mang màu đen kia.
“Xoẹt!”
Đao mang màu đen không ngừng cọ xát trên kiếm Thánh Hồn, run rẩy dao động, vô số tia lửa điện bắn ra, chân Diệp Thiên cũng kéo ra những vệt khí trên không trung, chậm rãi lùi về sau, rõ ràng có phần khó chịu đựng nổi.
Nhưng ngay sau đó, chân sau cậu đột nhiên đạp một cú, làn khí màu xanh bao phủ quanh người, gân xanh nổi lên trên cánh tay, cơ bắp căng chặt, sức mạnh thân xác đột nhiên bùng nổ.
“Vù!”
Kiếm Thánh Hồn dao động kịch liệt, thân kiếm khẽ run, ngay sau khi cánh tay Diệp Thiên dùng lực thì đột nhiên quay về, đẩy lùi đao mang màu đen trên không, theo gió biến mất.