Tiếu Văn Nguyệt nghe vậy thì ngẩn người, sau đó khẽ lắc đầu: “Thế giới của anh ấy, chúng ta không hiểu đâu. Có lẽ bây giờ anh ấy đã đến một cấp độ cao hơn, đi trên con đường thành tiên rồi”.
Vũ Tiểu Khả nhìn hai người chị bỗng chốc trở nên phiền muộn, lập tức hiểu ra, trong đầu cũng hiện lên bóng hình đầu đội trời chân đạp đất vô cùng vĩ đại ấy.
Trước đó không lâu, cô ấy cho rằng người giỏi là những học giả nổi tiếng hiểu nhiều biết rộng, hoặc là doanh nhân giàu có gia tài bạc triệu, hoặc là lãnh đạo cấp cao nắm giữ quyền lực. Nhưng cho tới khi cô ấy nhìn thấy uy thế mạnh mẽ của Diệp Thiên, cô ấy mới biết thế nào mới là tài giỏi thật sự.
Đến bây giờ, cô ấy vẫn còn hối hận vì sao ngày đó mình không kiên trì một chút, hỏi bằng được cách liên lạc với cậu.
“Chị họ, chị Tinh Tinh, các chị có thể kể cho em nghe một vài chuyện lúc các chị quen biết anh Diệp Thiên không? Em thật sự rất muốn nghe!”.
Cô ấy ngước mắt lên nhìn hai người họ, giống như đứa trẻ tò mò, nửa nhõng nhẽo nói.
“Anh ấy à…”, trong mắt Tiếu Văn Nguyệt lóe lên sự dịu dàng: “Anh ấy hay dùng thân phận người bình thường để che đậy, cứ thích làm mọi người kinh ngạc ở những chỗ không ngờ đến!”.
“Anh ấy…”.
Tiếu Văn Nguyệt đang định nói tiếp thì ngay lúc đó, một tiếng hét to rõ vang lên. Trong quán cà phê yên tĩnh lại càng chói tai vô cùng, tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng.
Khách hàng ở trong quán đều tò mò quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng hét, đó là phòng bếp của quán.
Ba người nhóm Tiếu Văn Nguyệt đang cảm thấy kì quái, cửa phòng bếp Starbucks lại bị ai đó đẩy mạnh ra, nhân viên phục vụ mặc đồng phục bị một người đàn ông mặc áo đầu bếp đè xuống đất.
Giây lát sau, cảnh tượng khiến mọi người ở đây sợ hãi đã xảy ra. Người đàn ông mặc áo đầu bếp bỗng nhiên há miệng cắn mạnh lên cổ nhân viên phục vụ, xé xuống một mảng thịt.
Giữa cổ nhân viên phục vụ lập tức trào máu, trong miệng cũng không ngừng phun ra máu, người co giật trên mặt đất, sắp không sống nổi nữa.
“A!”.
Vũ Tiểu Khả đã bao giờ nhìn thấy cảnh tượng máu tanh như vậy, lập tức hét lên. Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh xem như đã chứng kiến những cảnh tượng ghê gớm hơn, bây giờ vẫn còn bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng sợ hãi.
Những người khách khác trong quán cà phê thì hoảng loạn đứng dậy, hết sức sợ hãi.
Đúng lúc đó, người đàn ông mặc áo đầu bếp quay đầu lại, nhắm tới đám đông. Nơi miệng hắn còn nhỏ máu, đồng tử của hắn đã hóa thành màu xám trắng, màu máu giăng đầy trong đó, trông vô cùng dữ tợn.