"Cuồng Nho, ông cũng không quá ngốc nhỉ!"
Ánh mắt của Thiên Luân vô cùng lãnh đạm.
"Lúc đó tôi đã bị một kiếm của Diệp Lăng Thiên đánh bay cơ thể, ngay cả thần hồn cũng gần như hoàn toàn bị xé nát bởi sức mạnh của thanh kiếm đó, may mắn là tôi đã giữ lại được một ít, sau đó đưa vào địa đế, sau đó rời khỏi mới có thể thoát nạn được!"
"Sau đó, tôi đã đến núi Hắc Phong, nơi chôn hài cốt của Hổ Ma Thánh Đế và Hổ Ma Hắc Khải, tiếp đến tôi đã hợp nhất thần hồn của mình với cơ thể của Hổ Ma Thánh Đế hoàn thành việc chuyển hoá từ người tu tiên sang ma tu!”
"Nói chính xác thì thân thể này không phải là của Hổ Ma Thánh Đế, mà đã hoàn toàn thuộc về Thiên Ma Đế tôi!"
Ma khí mạnh mẽ trong lòng bàn tay hắn như muốn xé nát trời đất.
"Tất cả mọi người trong tiểu thế giới, bao gồm tất cả các sinh vật trên ngôi sao này, sẽ phải quỳ xuống dưới chân bổn đế!"
"Tôi sẽ thống trị cả địa cầu, biến nó thành vương quốc của mình!"
Âm giọng cùng với dã tâm và khát khao vô bờ bến của hắn khiến cho nhiều đệ tử của Tứ Tượng Tông không khỏi rùng mình.
Đối mặt với một ác ma mạnh mẽ vô song như vậy, bọn họ chỉ cảm thấy con đường phía trước chợt trở nên u ám, tất cả như bị chết chóc và hãi bao trùm lấy.
Ngay lúc này, mọi người đã hiểu tại sao Tam Nhất Môn, Thần Ý Môn, Lưu Vân Tông, Long Tượng Tông lại đột nhiên biến mất, Thiên Luân chính là kẻ khởi xướng tất cả.
Những người đã biến mất, e là đã bị Thiên Luân làm cho ma hoá, sau đó trở thành nô lệ để hắn sai khiến cơ thể.
Trong lòng Thi Mạc vô cùng nặng nề, ông nhìn chằm chằm vào Thiên Luân với ánh mắt phức tạp: "Thiên Luân, mặc dù chiêu thức của ông đê hèn bỉ ổi lại ranh mãnh, nhưng từ trước đến nay tôi vẫn luôn coi trọng ông, ông là người thừa kế chân truyền của Đại Thiên Cung, tuy Thi Chiến Thiên anh tôi là kẻ thù của ông, nhưng anh ấy cũng chưa từng khinh thường ông!"
"Nhưng tôi thật không ngờ ông lại từ bỏ thân phận và tôn nghiêm của người tu tiên để sa vào ma đạo thế này!"
"Bây giờ ông quả thực đã mạnh hơn rất nhiều so với trước kia, nhưng trong mắt tôi mà nói, ông hoàn toàn là một kẻ thất bại!"
Cho dù uy áp trên người Thiên Luân có manh thế nào đi nữa, Thi Mạc vẫn ngẩng cao đầu ngạo nghễ nói: "Thiên Luân, tham vọng thống trị trái đất của ông sẽ không bao giờ thành hiện thực, bởi vì ông đã bị hận thù nuốt chửng, để có được sức mạnh, ông đã đánh mất chính mình!"
"Nếu Diệp Lăng Thiên đã có thể đánh bại ông một lần, chắc chắn sẽ có lần thứ hai, ngày đó cuối cùng cũng sẽ đến!"
Nghe xong lời của Thi Mạc, sắc mặt của Thiên Luân đột nhiên chùng xuống, giọng nói của hắn cũng trở nên vô cùng lạnh lùng.
"Muốn chết à?"
Bị Diệp Thiên đánh bại là cái gai lớn nhất trong lòng hắn,
Thiên Luân tự nguyện ma hoá, trở thành người tu ma, hoàn toàn là vì muốn báo thù Diệp Thiên.
Hắn còn chưa kịp mở miệng thì một luồng sát khí ngưng tụ đã tràn ra, cả Tứ Tượng Tông bỗng chốc hoá thành địa ngục Sâm La, khiến cho tất cả mọi người gần như bị đông cứng.
Nhưng ngay lúc này, Thi Mạc liền tiến lên một bước, trong phút chốc, người ông ta cháy lên một cách mãnh liệt, vô cùng chói mắt.
"Đốt máu?"