Bọn họ không thể tin được kẻ giết Cụ Phong Ma Vương lại không phải là yêu mà được sinh ra trong hang ma phương Tây mà là một con người.
Diệp Thiên thu tay lại, đặt sau lưng. Roi lửa hừng hực cũng lập tức biến mất. Đất trời trở lại vẻ bình lặng vốn có của nó, nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng.
Cậu ngẩng đầu nhìn ba người đàn ông trung niên mặc với đôi mắt nheo lại.
Trong cảm nhận của cậu, ma khí trong cơ thể của những người này đều hừng hực, không hề yếu hơn Cụ Phong Ma Vương. Có lẽ không cần đoán thì cậu cũng đã biết thân phận của bọn họ
Nghĩ tới đây cậu nhếch miệng cười.
“Vốn định đi tìm từng người một, thật không ngờ các người lại tự động tập kết ở Đông Ma Vực giúp tôi tiết kiệm được không ít!”
Nghe Diệp Thiên nói vậy, ba đại ma vương sầm mặt như gặp phải kẻ địch.
“Con người kia, rốt cuộc cậu là ai. Nghe giọng điệu của cậu thì sau khi giết Cụ Phong Ma Vương còn muốn giết cả chúng tôi nữa vậy?”
Ba ma vương tập hợp, đứng về cùng một chiến tuyến. Nếu là những quái vật khác của hang ma phương Tây thì dù có là sáu yêu điện cũng khó mà có thể chặn được sức mạnh này.
Vậy mà Diệp Thiên trông vô cùng khinh thường bọn họ. Cậu chỉ thản nhiên nói: “Cụ Phong Ma Vương bị tôi giết là vì không chịu giao ra Ma Như Ý!”
“Nếu ba người chịu hợp tác, chủ động giao những mảnh còn lại của Ma Như Ý cho tôi thì có thể bình an vô sự rời khỏi đây, tôi tuyệt đối sẽ không khiến các người bị thương!”
Cậu chỉ về chỗ khi nãy ngọn lửa biến mất: “Vừa rồi Cụ Phong Ma Vương chọn lựa sai rồi, kết cục thì mọi người cũng thấy rồi đấy. Hi vọng ba người cẩn thận lựa chọn, đừng sai!”
Giọng điệu của Diệp Thiên không hề có sự uy hiếp hay miễn cưỡng, nghe như một chuyện vô cùng bình thường như đối với ba ma vương kia thì khiến bọn họ dựng cả tóc gáy. Bọn họ cảm thấy ớn lạnh. Sát ý tinh thuần như vậy, bao lâu qua họ chưa từng thấy. Trong mắt Diệp THiên, họ không nhìn thấy bất kỳ sự giận dữ, thù hận nào, chỉ đơn giản như việc một người nông dân đang trên đường về nhà, bạn nhìn thấy một tảng đá to chặn ngay trước cửa và việc của bạn là chỉ cần rời tảng đá đi mà thôi.
Còn Diệp Thiên chính là người nông dân đó và bọn họ thì chính là tảng đá.
Cô gái xinh đẹp lúc này không biết phải nói như thế nào. Tứ đại ma vương vẫn là những người thống lĩnh kim tự tháp trong hang ma phương Tây. Cả bốn giống như bốn cái kiềng đứng vững vàng, có ai mà dám làm càn hay xấc xược chứ.
Thế nhưng lúc này, khi Diệp Thiên giết chết một trong bốn người, chèn ép ba người còn lại thì khí thế của người anh hùng này đúng là không biết dùng từ gì để miêu tả.
Dù đối phương đông người nhưng chỉ cần có Diệp Thiên ở đây thì mọi chuyện giống như được định sẵn vậy, chẳng gì có thể xoay chuyển.
Tinh thần dũng cảm cũng chỉ được miêu tả đến thế là cùng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!