“Tìm Ma vương đại nhân của chúng tôi?”
Mấy con yêu thú liếc nhìn nhau, đều thấy được trào phúng và coi thường trong mắt nhau, ở hang ma phương Tây lớn như thế này, tính toán tỉ mỉ thì số người có tư cách tìm Cụ Phong Ma Vương bàn bạc còn chưa đến mười người, mà bọn chúng đều đã gặp những nhân vật này rồi, rõ ràng Diệp Thiên không có trong đó.
Ở Đông Ma Vực này, nếu muốn đi vào, vậy phải có lệnh bài thân phận do đích thân Cụ Phong Ma Vương trao tặng, Diệp Thiên không chỉ không có lệnh bài mà còn tuyên bố muốn tìm Cụ Phong Ma Vương bàn bạc, bảo bọn chúng mở cửa, thái độ ngông cuồng trước giờ chưa từng có, quả thật là phát rồ phát dại.
Bọn chúng nhìn chăm chú Diệp Thiên một lát, biểu cảm chợt trở nên vô cùng kỳ lạ, mang theo kinh ngạc khó nén.
“Cậu không phải yêu thú ma vật, cậu là loài người?”
Yêu thú ma vật tu vi mạnh mẽ có thể biến ảo thành hình người, không khác con người là mấy, nhưng nhìn khắp hang ma phương Tây, cũng chỉ có bốn Ma vương đạt đến cấp độ thực lực này, dù là sáu Yêu điện cũng yếu hơn vài bậc, vẫn để lại một số đặc trưng vốn có của yêu thú.
Mà trên người Diệp Thiên không hề có dấu vết yêu thú biến hóa khiến bọn chúng lập tức phân biệt được.
Bọn chúng khó mà tưởng tượng nổi, sao một con người ở bên ngoài có thể vượt qua sáu tầng phía trước, đi đến Đông Ma Vực?
“Đúng vậy, tôi là con người!
Ánh mắt Diệp Thiên lạnh nhạt: “Các người mau đi thông báo một tiếng, để Cụ Phong Ma Vương đến gặp tôi!”
Nghe thấy lời này của Diệp Thiên, một yêu thú có vẻ là thủ lĩnh không nhịn được cười lạnh thành tiếng.
“Đồ khốn kiếp, nói khoác mà không biết ngượng, chỉ dựa vào cậu, có tư cách gì gặp Ma vương đại nhân?”
“Dù cậu là yêu thú ma vật hay là con người, không có lệnh bài thân phận thì mau rời đi, còn chần chừ nán lại, giết chết không tha!”
Lời nói lạnh lẽo, như chém đinh chặt sắt, không hề để lại đường lui, ánh mắt đội yêu thú này cũng lập tức trở nên vô cùng lạnh nhạt, không mang theo bất kỳ cảm xúc gì.
Muốn đi vào tầng thứ nhất, nhất định phải có lệnh bài thân phận do sáu Yêu điện hoặc bốn Ma vương đích thân trao tặng, nếu không sẽ bị coi là người ngoài, lúc trước một yêu thú có tu vi đạt đến cảnh giới sử thi lãnh chúa từ bên ngoài tầng thứ nhất đi đến cũng bị giết chết, đủ để thấy rõ, không cách nào vượt qua được quy định này.
Dưới cái nhìn của mấy con yêu thú, Diệp Thiên chợt khẽ bật cười, phát ra tiếng hừ lạnh.
“Mấy con chó giữ cửa mà cũng dám cáo mượn oai hùm?”
“Cho dù Ma vương của các ngươi ở đây, cũng chưa chắc dám nói với tôi như vậy, chỉ dựa vào mấy người các ngươi mà muốn tôi rút lui?”
Trong lúc nói chuyện, cậu đã cất bước đi lên, thong dong đến gần cửa thành.
“Thứ không biết sống chết, đây là cậu tự tìm đường chết!”
Nhìn thấy Diệp Thiên không những không lùi mà còn tiến tới, trong mắt yêu thú lóe ra hung ác, sát ý bừng bừng.
Mấy con yêu thú khẽ quát một tiếng, đồng thời tung người nhảy xuống, trong tay mỗi một yêu thú đều cầm binh khí cỡ lớn, bao vây Diệp Thiên ở chính giữa, chuẩn bị ra tay.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng quát hệt như sấm sét vang lên.
“Dừng tay!”
Mấy con yêu thú nghe vậy thì đều dừng lại, thi nhau quay đầu nhìn lên trên cửa thành, chỉ thấy nơi đó có một cô gái trẻ tuổi mặc áo choàng màu trắng đang đứng.
Cô gái chừng hai lăm hai sáu tuổi, dáng hình thướt tha, bề ngoài xinh đẹp dịu dàng, chỉ là khuôn mặt mang theo giá lạnh đậm đặc không đổi cùng với kiên cường cương nghị vô cùng, tư thế hiên ngang giống hệt nữ anh hùng thời cổ đại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!