Thế nhưng Diệp THiên chỉ liếc nhình chứ không quan tâm và vẫn tiếp tục đi về hướng ngược lại.
Cậu tới đây lần này là để tìm hoa Bạch Ám, còn những người không liên quan, sống chết ra sao thì cậu không có hứng thú can dự vào.
Đúng lúc này, một đường kiếm màu lam quét qua, từ nơi xa, kiếm quang phóng tới khiến cho cây cối lần lượt bị chém đứt. Khoảnh khắc lưỡi kiếm xuất hiện, Diệp Thiên khựng bước, quay người lại. Nhát kiếm
khiến cậu cảm nhận được một sức mạnh quen thuộc và phải dừng lại.
“Lăng Uyên Thần Kiếm?”
“Là cô ấy sao?”
“Là cô ấy sao?”
Diệp Thiên khẽ nhướn mày, ngoài sự kinh ngạc ra còn là sự nghi ngờ dấy lên trong cậu.
Đây là hang ma phương Tây, nguy hiểm vô cùng, dù có là người cảnh giới hoàng cấp hay thậm chí là truyền thuyết cũng không dễ gì vào được. Đây là một trong những nơi nguy hiểm nhất trên thế giới, cô ấy không thể nào không biết về điều đó.
Mặc dù cô ấy là thiên tài tuyệt đỉnh hàng đầu trong giới võ đạo Hoa Hạ nhưng cũng còn quá trẻ và dù có năng lực của tiểu thế giới thì thực lực của cô ấy cũng mới chỉ tiến bộ trong hơn hai thắng nay, cô ấy không thể nào mà có thể đạt tới trình độ xâm nhập vào hang ma phương Tây được. Với sự thông minh lạnh lợi của cô ấy thì cũng không thể nào ngốc tới mức xuất hiện ở một nơi tuyệt tử như thế này.
Diệp Thiên cảm thấy khó hiểu khi cảm nhận được khí tức và Lăng Uyên Thần Kiếm của cô gái ở đây.
Cậu khựng người rồi bỗng cảm thấy cuộc giao đấu ở phía bên đó càng lúc càng khốc liệt nên cậu đã tiếp cận về phía nơi phát ra ánh sáng kiếm.
“Rầm!”
Trong khu rừng rậm, tiếng kiếm lao đi vun vụt, ánh sáng màu lam và màu tím giao thoa quét khắp bốn phương tám hướng.
Thứ phát ra kiếm khí cực mạnh đó là một thanh kiếm cổ với ánh sáng chói mắt. Người cầm kiếm là một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc trông vô cùng thoát tục.
Lí Thanh Du của phái Hồ Ngọc Nguyệt được giới võ đạo Hoa Hạ gọi là Thanh Du Tiên Tử.
Nói đến người này, trong giới võ đạo Hoa Hạ thì cũng có tài năng thiên phú tuyệt đỉnh, có thể sánh với Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh. Trước khi Diệp Thiên bước vào giới võ thuật thì ba người này được coi là thiên kiều mạnh nhất Hoa Hạ.
Trong tay cô gái chính là Lăng Uyên THần Kiếm được Hoa Hạ công nhận là pháp bảo và đã từng được tứ đại gia tộc của thủ đô cùng quản lý.
Lăng Uyên Thần Kiếm vốn nhận Diệp Thiên làm chủ nhân trong trận chiến bên bờ biển phía Nam, nhưng Diệp Thiên không thích sở hữu vũ khí, cũng không muốn mượn sự trợ giúp từ vật ngoài thân nên cuối cùng đã giao lại cho Lý Thanh Du – người của phái Hồ Ngọc Nguyệt.
Lý Thanh Du vừa xinh đẹp vừa tài năng, là người trong mộng của rất nhiều thanh niên Hoa Hạ. Những người ngưỡng mộ và theo đuổi cô ấy rất nhiều trước giờ cô gái luôn tỏ ra cao ngạo và giữ hình tượng tiên tử của mình.