Còn công pháp mà kính linh nói, cậu càng không có gì phải lo lắng. Mặc dù thể chất của cậu khác với người thường, mất đi võ mạch, không thể tu luyện một số công pháp võ tu hoặc công pháp tu tiên chính thống, nhưng cậu không làm được thì ở đây cũng dư người sẵn sàng làm thay.
Yến Khinh Vũ, Thi Tú Vân và những người khác, có ai không phải là thiên tài yêu nghiệt trên con đường tu tiên chứ?
Để họ tu luyện công pháp có thể tẩm bổ linh hồn đó chắc chắn sẽ hiệu quả hơn nhiều, cứu được Hoa Lộng Ảnh chỉ là chuyện sớm muộn.
“Ông nói đi, công pháp đó tên gì? Có thể lấy được ở đâu?”.
Đối mặt với câu hỏi của cậu, kính linh lại không trả lời ngay khiến Diệp Thiên thấy nghi hoặc.
Sau phút im lặng ngắn ngủi, kính linh bỗng quay đầu lại, hai mắt sáng rực nhìn Diệp Thiên.
“Công pháp đó tính ra cũng có nguồn gốc sâu xa với cậu”.
“Hơn nữa, trên thế gian này, ở khắp Địa Cầu, e rằng cũng chỉ có một mình cậu có thể luyện thành công pháp này”.
Nghe kính linh nói, Diệp Thiên chợt có một dự cảm.
Cậu dừng một lúc, hạ giọng hỏi: “Đừng nói là tuyệt học tự sáng tạo của Tứ Tượng Thần Quân năm xưa, Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết đấy chứ?”.
Kính linh trịnh trọng gật đầu, hiện lên vẻ mặt tự kiêu: “Không sai, chính là Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết của chủ nhân tiền nhiệm”.
“Công pháp này là sự kết hợp của đại đạo trên đất trời và nhiều tinh hoa nguyên tố mà sáng tạo ra, uy lực vô biên. Hơn nữa, sau khi tu luyện sẽ diễn hóa ra nhiều thần thông, tẩm bổ linh hồn chính là một trong những thần thông đó”.
“Nếu cậu tu luyện Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết, cộng thêm dược hiệu của hoa Bạch Ám đối với linh hồn, cứu nữ chủ nhân là chuyện dễ như trở bàn tay”.
Nghe kính linh nói, Thi Tú Vân và những người khác đều kinh ngạc, từng ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Thiên.
Khi xưa ở Tứ Tượng Tông, Thi Mạc từng bảo Diệp Thiên tu luyện Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết, từ đó có vốn liếng để mà đối phó với Thiên Luân. Nhưng Diệp Thiên lại dứt khoát từ chối, cuối cùng cậu dựa vào sức chính mình, sử dụng Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm “giết chết” Thiên Luân.
Bây giờ, Diệp Thiên lại vì cứu người con gái mà mình yêu thương, tu luyện môn công pháp mà cậu từng không muốn tu luyện, đúng là đời như đùa.
Lúc này, vẻ mặt của Diệp Thiên cũng trở nên kì quái.
“Bảo tôi tu luyện Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết ư?”.
Cậu vô thức cho rằng đây là lời nói dối mà kính linh bịa ra để dụ dỗ cậu tu luyện Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết.
Cậu nhìn chằm chằm kính linh một hồi lâu, muốn nắm bắt được một vài thông tin chi tiết từ biểu cảm và ánh mắt của ông ta. Thế nhưng cậu chỉ nhìn thấy vẻ bình lặng như nước trên gương mặt kính linh, dường như không có chút lừa dối nào.
Chốc lát sau, cậu mới gật đầu.