Tiếng vỡ vụn vang lên, ánh kiếm do Diệp Thiên ngưng tụ thành bị trăng lưỡi liềm màu đen chém vỡ trên không, sau đó trăng lưỡi liềm tiếp tục chém về phía Diệp Thiên.
Đôi mắt Diệp Thiên vẫn vô cùng bình thản. Khi trăng lưỡi liềm màu đen sắp chém xuống đỉnh đầu, cậu nắm lấy kiếm Thánh Hồn bằng hai tay, quét ngang tới.
“Soạt!”.
Trăng lưỡi liềm màu đen va chạm với kiếm Thánh Hồn, ánh sáng trắng trên thân kiếm Thánh Hồn dao động kịch liệt, thân kiếm bị uốn cong trong thời gian ngắn. Hai chân Diệp Thiên đã lún xuống mặt biển, tạo thành một mảng chân không hình tròn bên dưới mặt biển.
“Thần địa ngục Hades rõ ràng là quỷ tu cực kỳ hiếm thấy, không ngờ thực lực lại mạnh như vậy!”.
Huyết tổ nhìn Lang tổ vùng đất tuyết nói: “Diệp Lăng Thiên đã chiến đấu liên tục, đối đầu với những kẻ địch mạnh, có lẽ bây giờ sắp không chống đỡ nổi nữa”.
Lang tổ nghe vậy thì gật đầu, ánh mắt ông ta lướt qua Diệp Thiên, sau đó đột ngột ra tay.
Ông ta bỗng giương vuốt ra, khí xoáy màu đen sẫm bao bọc quanh tay, bàn tay cũng giãn nở theo, thoáng chốc biến thành một vuốt thú sắc bén lạnh lẽo.
“Thiên Lang Kích!”.
Ông ta giơ móng vuốt, không gian lập tức nứt vỡ, hiện ra ba móng vuốt đen kịt, sau đó đánh vào hư không, nhắm thẳng tới lưng Diệp Thiên.
Diệp Thiên luân phiên chiến đấu kịch liệt, sức mạnh tinh thần vốn đã tiêu hao rất lớn. Chủ thể của thanh kiếm Thánh Hồn này lại ngưng tụ từ sức mạnh tinh thần của cậu, bây giờ cậu dựa vào kiếm Thánh Hồn đối kháng trực diện với Hades, phía sau lưng không có gì bảo vệ.
Ba dấu móng vuốt đen sẫm không gặp chướng ngại nào, cào vào lưng Diệp Thiên.
“Roẹt!”.
Tiếng quần áo rách toạc vang lên, một quầng sáng màu đỏ máu chiếu qua mặt biển. Trên lưng Diệp Thiên, ba vết cào sâu khoảng một tấc hiện ra vô cùng rõ ràng.
Tất cả mọi người đều kinh hãi. Vừa rồi Diệp Thiên dùng xác thịt đối kháng với nhiều đòn tấn công đều không bị tổn hại, thế mà bây giờ một đòn tấn công bằng móng vuốt của Lang tổ lại phá vỡ phòng ngự xác thịt của cậu?
Diệp Thiên bị thương lập tức rên lên một tiếng, kiếm Thánh Hồn cũng không nắm vững được nữa. Hades nhân cơ hội vận dụng sức mạnh, trăng lưỡi liềm màu đen bùng lên ánh sáng đen sẫm, mang theo tiếng gào thét của các oan hồn, đập mạnh vào ngực Diệp Thiên.
“Rầm!”.
Sức mạnh điên cuồng chia biển cả làm đôi, Diệp Thiên cũng bị đánh chìm xuống biển, không thấy người đâu nữa, chỉ còn máu loang lổ trên mặt biển.
Nhìn thấy cảnh này, các cao thủ đều sợ hãi, người dân quan sát trận chiến trước màn hình lớn cũng âm thầm chấn động.
Bị hai người cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa phá phòng ngự ngay chính diện đúng là cú sốc hủy diệt, tất cả mọi người đều biến sắc, tiếng xuýt xoa vang lên khắp nơi.
Trong lòng mỗi người bọn họ đều âm thầm khẳng định, lần này cho dù Diệp Thiên không chết cũng sẽ bị thương nặng.
“Vừa rồi tôi đánh liều ra tay, mong thần địa ngục đừng trách!”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!