“Không thể nào, cậu mà lại phá được con mắt hóa đá, không thể nào!”.
Nguyệt ma thánh tuyệt vọng gào thét, nhưng dù ông ta có gào đến khàn cả giọng, Diệp Thiên cũng không liếc mắt tới ông ta.
“Vù vù!”.
Cơ thể Diệp Thiên bay vọt lên, giống như chim đại bàng xuyên vào hư không, tạo ra vệt không khí thật dài. Mục tiêu của cậu lại là Hoa ma thánh và Phong ma thánh.
“Không hay rồi!”.
Huyết tổ và Lang tổ vùng đất tuyết đang tràn đầy ngạc nhiên khi thấy Diệp Thiên thoát khỏi trạng thái hóa đá, cho nên phản ứng chậm một bước, lúc này muốn cứu viện cũng không kịp.
Hoa ma thánh và Phong ma thánh nhìn thấy Diệp Thiên xông tới, muốn lướt người tránh đi, nhưng tốc độ của bọn họ sao có thể bì kịp Diệp Thiên?
Diệp Thiên lướt tới chắn trước mặt hai người họ giống như tên lửa siêu thanh, hệt như ma thần giáng lâm.
Trong lúc Phong ma thánh và Hoa ma thánh kinh hãi, cậu đã vung ra một quyền.
Kiểu thứ tư của Tam Tuyệt Quyền, Phục Long!
Trong nháy mắt, trời đất thét gào, không gian trước mặt Diệp Thiên vỡ nát, chân lực của Phong ma thánh và Hoa ma thánh cuộn trào, định ngăn chặn quyền này. Ở phía sau bọn họ, Tuyết ma thánh cũng ngưng tụ khiên băng trên tay bay tới, muốn ngăn chặn Diệp Thiên cùng với hai người họ.
“Ầm!”.
Chỉ nghe một tiếng nổ rung trời vang lên, quyền kình mạnh mẽ lay động hư không. Cơ thể ba vị ma thánh Phong, Tuyết, Hoa trở nên méo mó, sau đó vỡ nát thành từng mảnh vụn, ngay cả thần hồn cũng bị đánh tan.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt Cung hoàn toàn sụp đổ dưới một quyền của Diệp Thiên.
Trước màn hình lớn, vô số người nhìn chằm chằm bóng hình cao thẳng kia, có cảm giác như một hình tượng vô địch khắc sâu vào linh hồn bọn họ.
Đại trượng phu lấy ít địch nhiều chỉ là chuyện thường. Trận chiến này dù Diệp Thiên thắng hay thua, ở thời đại võ thuật phát triển toàn cầu hiện nay, cậu cũng sẽ trở thành nét bút huy hoàng rực rỡ nhất.
Trên thực tế, Diệp Thiên giống như ma thần chậm rãi xoay người, nhìn về phía hai đối thủ cũ là Lang tổ vùng đất tuyết và Huyết tổ, hai mắt cậu lóe ra tia sáng lấp lánh.
Ngay lúc đó, một làn khói đen dày đặc, tầng tầng lớp lớp từ xa nơi chân trời lan tới.
Trong khói đen, tiếng ma kêu quỷ khóc thảm thiết vọng ra, vô số oan hồn dạo chơi trong làn khói đen đó, thoáng chốc khói đen đã che phủ cả bầu trời phía trên đảo Rồng.
Biến cố đột nhiên xảy ra khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt, chăm chú nhìn lại. Trong làn khói đen, một bóng người mặc áo choàng đen thoắt ẩn thoắt hiện.
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi trong mắt vua của các vị thần Zeus co lại.
“Đó là…”.
Heracles ở bên cạnh nghe thấy, ánh mắt cũng trở nên nghiêm nghị.
“Thần địa ngục… Hades?”.
“Thần địa ngục Hades?”.