“Nếu không phải vì kế hoạch của chúng ta, tôi đã không nhịn được chạy đến chiến trường thu hập linh hồn rồi!”.
Người đàn ông mặc Hán phục liếc nhìn Hades, khóe miệng nhếch lên nụ cười tà ác: “Thần địa ngục không hổ là thần địa ngục, trong số quỷ tu trên khắp Địa Cầu này, ông chính là số một!”.
“Yên tâm đi! Hợp tác với tôi, sau này thần điện Thái Dương sẽ là hậu thuẫn kiên cường của ông, ông có thể rong ruổi khắp dải Ngân Hà rộng lớn này!”.
“Sau ngày hôm nay, hãy biến Địa Cầu trở thành vật trong túi tôi và ông!”.
Hades lập tức gật đầu, sát ý sâu trong đáy mắt càng sâu đậm.
…
“Ầm!”.
Năng lượng màu đỏ máu mạnh mẽ xé rách hư không, hoá thành lưỡi đao khí to lớn chém xuống.
Diệp Thiên vừa đón đỡ một đòn của Lang tổ, chỉ trong nháy mắt, trên đỉnh đầu lại có gió lớn ập tới. Lưỡi đao khí màu đỏ máu bổ xuống đỉnh đầu, một mùi máu tanh phả vào mặt.
Cậu nheo mắt lại, sau đó nhấc tay phải lên, dòng khí màu xanh sẫm hội tụ ở đầu ngón tay. Trong lúc cậu nhấc tay, mặt biển trong vòng trăm mét bị Phệ Thiên Huyền Lực kích phát, hóa thành một cây đao nước khổng lồ, chém nghiêng xuống, đối chọi với lưỡi đao khí màu đỏ máu.
“Ầm ầm!”.
Hai màu đỏ và xanh lam giao nhau, không khí sau lưng Huyết tổ bùng nổ, hết đợt sức mạnh này đến đợt sức mạnh khác vọt thẳng lên trời. Dưới chân Diệp Thiên, sóng nước cuộn trào, không ngừng có tiếng nổ vang lên, kéo dài mấy chục mét xuống đáy biển.
Đúng lúc đó, một bóng người bỗng nhiên lướt qua mặt biển mấy trăm trượng, vọt đến phía bên phải Diệp Thiên. Sau đó, ông ta bỗng áp bàn tay xuống mặt biển, hai luồng gió trong suốt từ dưới đáy biển bùng lên, khiến nước biển văng tung tóe lên trời. Chỉ nghe tiếng xé gió bén nhọn vang lên, hai lưỡi đao khí trong suốt chém tới chính diện.
Người ra tay chính là một trong bốn ma thánh Phong Hoa Tuyết Nguyệt, Phong ma thánh!
Người này vốn là người có siêu năng lực hệ nguyên tố gió, sau đó lại tu luyện công pháp tu tiên hệ gió, chân lực hoàn toàn hòa tan vào nguyên tố gió, nguyên khí đất trời đều cho ông ta sử dụng.
Ông ta chỉ cần giở tay nhấc chân là có thể hình thành lưỡi đao gió trong suốt, cắt được sắt thép, chém tan bầu trời. Ban đầu khi Phong Hoa Tuyết Nguyệt Cung thành lập, ông ta từng dùng một lưỡi đao gió chém chết liên tiếp chín chiếc xe tăng hợp kim của Anh Đình ở vùng đất Tây Âu, làm thế giới chấn động.
Lúc này, hai lưỡi đao gió ngưng tụ chém tới, Diệp Thiên cũng đã phát hiện ra sức mạnh hung hãn đó, nhưng cậu lại không nhìn lấy một cái, mặc cho lưỡi đao gió chém vào eo cậu.
“Vụt vụt!”.
Trong thoáng chốc, lớp áo nơi eo Diệp Thiên bị chém rách, lưỡi đao gió chém lên da thịt cậu, nhưng cảnh tượng mà Phong ma thánh mong chờ lại không xuất hiện. Ngược lại, chỉ thấy nơi mà lưỡi đao gió tiếp xúc với da thịt Diệp Thiên tóe ra lửa, chốc lát sau, hai lưỡi đao gió trong suốt nổ tung, trở nên vô hình.
Còn Diệp Thiên, ngoài phần áo ở eo có một vết rách ra, trên người cậu không có thương tổn gì.
“Cái gì?”.
Ánh mắt Phong ma thánh nghiêm lại, vô cùng ngạc nhiên. Lưỡi đao gió của ông ta chứa lực xoáy rất mạnh, chém sắt thép dễ dàng như cắt đậu hũ, do đó mới một đòn chém được chín chiếc xe tăng hợp kim. Thế mà bây giờ, nó lại không phá nổi phòng ngự da thịt của Diệp Thiên?
“Hừ!”.
Diệp Thiên không hề để tâm đến nỗi ngạc nhiên của Phong ma thánh. Cậu khịt mũi khinh thường, sau đó sức mạnh dưới chân lan ra, làm dấy lên vô số gợn sóng. Một luồng khí tức mạnh mẽ bùng lên từ trong cơ thể cậu, sức mạnh điên cuồng phóng ra tứ phía.