Sức mạnh màu đen trên bàn tay này vô cùng kỳ dị, Diệp Thiên không định ngăn lại, lập tức lòng bàn tay lướt ngang, roi nước biến mất, xuất hiện bản thể kiếm Thánh Hồn, chặn lại ngay thắt lưng.
“Vù!”
Chưởng đao của Lang tổ vùng đất tuyết chém thẳng vào kiếm Thánh Hồn, thoáng chốc, không gian đều vỡ nứt, khí kình mạnh mẽ xé rách trời cao, vùng biển dưới chân hai người trực tiếp nổ tung thành trạng thái chân không.
Trong lúc Lang tổ vùng đất tuyết đấu với Diệp Thiên, thì quanh người Huyết Tổ lóe lên luồng sáng đỏ, cánh dơi rộng dài mở ra, tựa như biến thành máy bay phản lực, che lấp cả trời, dùng tư thế đại bàng giang cánh đập mạnh xuống.
Sức mạnh màu đỏ máu quấn quanh giữa hai tay, sau đó hai tay hợp lại, nâng lên qua đầu, tư thế bổ thẳng Hoa Sơn mạnh mẽ, giáng xuống đầu Diệp Thiên.
Một luồng huyết đao khổng lồ chém ngang, xé rách không gian! Một trận đại chiến siêu cấp kinh động thế giới, dưới sự chứng kiến tận mắt của vô số người, đang diễn ra bừng bừng khí thế! Nhưng không ai biết, trên mặt biển trong vòng ba cây số của đảo Rồng, hai bóng người đang sóng vai đứng đó, nhìn chằm chằm làn sóng sức mạnh nơi đảo Rồng, vẻ mặt coi thường thờ ơ.
Một người khoác áo choàng đen, cả người chìm trong bóng tối, không nhìn rõ gương mặt, quanh người ẩn hiện bóng dáng quỷ hồn khóc lúc nhúc.
Ông ta nhìn người đàn ông anh tuấn bên cạnh, thấp giọng hỏi: “Chúng ta vẫn chưa ra tay sao?”
Người đàn ông anh tuấn ước chừng tầm bốn mươi tuổi, cả người sang trọng, tựa như hậu duệ hoàng thất, cao không với tới.
Nghe thấy lời người đàn ông mặc áo khoác, ông ta chỉ lạnh nhạt cười, ánh mắt chợt sắc bén như đáng tính kế.
“Hades, đừng gấp gáp!”
“Hoa Hạ có câu châm ngôn này: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi!”
“Đợi bọn họ hai bên lưỡng bại câu thương, thì chính là thời cơ tốt nhất cho chúng ta ra tay!”
“Hôm nay, tôi và ông chắc chắn sẽ thống trị Địa Cầu!”
Cách chiến trường đảo Rồng ba nghìn cây số, có một người đàn ông mặc áo choàng đen và một người đàn ông mặc trang phục quý tộc đứng đó. Hai người quan sát chiến trường đang hồi gay cấn ở xa xa, trong mắt lại không có sự kinh ngạc hay dao động nào, chỉ có sự trông đợi mơ hồ.
“Hades, nhìn những người bạn cũ của ông bị Diệp Lăng Thiên lần lượt giết chết, có phải không nhẫn nại được nữa rồi không?”.
Người đàn ông mặc Hán phục nhìn người đàn ông mặc áo choàng đen, thản nhiên hỏi.
Ánh mắt người đàn ông mặc áo choàng đen tối sầm, bỗng lạnh lùng cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!