Chín vị cảnh giới sử thi không thể hiểu nổi là thứ gì nữa?
Long Trì – xếp thứ ba trong liên minh, sau khi Long Đoạn Tung thi triển mật pháp của nhà họ Long tính toán đi tính toán lại thì cũng chỉ đạt tới cảnh giới sử thi thôi. Liên minh thần Hy Lạp xếp thứ hai vậy mà có tới tận chín người thuộc cảnh giới sử thi, sự chênh lệch này là giữa vị trí thứ hai và thứ ba sao?
Chín người cảnh giới sử thi liên thủ thì đáng sợ tới mức nào chứ. Chân lực với chín màu sắc khác nhau như đổ sụp từ trên trời xuống khóa chặt các phương vị xung quanh Diệp Thiên và bao trùm cả vùng biển hàng trăm mét.
“Ầm ầm!”
Diệp Thiên căn bản không thể thoát được. Phệ Thiên Long Diệm xung quanh cậu bừng bừng cháy, năm ngón tay cậu vương ra, quyền hóa thành đấm và dội mạnh.
Viêm Tức Tuyệt Diệt Thủ! Tuyệt kỹ đã bị phong ấn từ lâu một lần nữa xuất hiện. Phệ Thiên Long Diệm lao ra tạo thành một bàn tay màu đỏ rực tầm chục thước như muốn nhổ cả đất trời.
Bàn tay lửa khổng lồ đối đầu trực diện với chính luồng khí tức. Sức mạnhkhủng khiếp lan ra bốn phía, mặt biển cách đó nhiều kilomets bỗng dâng lên. Diệp Thiên chân đạp mặt nước khiến mặt nước cũng hõm xuống hàng chục mét, vô số cá tôm bị nghiền nát.
Hai luồng sức mạnh va chạm trong không gian. Những kẻ quan sát hoàng cấp, vương cấp đều nôn ra máu, còn những người tu vi cao hơn như truyền thuyết thì cũng phải nhắm mắt lại và như bị tắt thở.
Diệp Thiên dùng một tay chống lại đòn tấn công liên thủ của chín người thuộc cảnh giới sử thi. Tóc cậu rối tung trong gió, cùng với chưởng đánh giơ lên, luồng chân lực của đối phương cũng bị ngọn lửa của cậu đẩy lên theo.
“Cái gì?”
Chín vị thần đanh mặt với vẻ kinh ngạc.
Nhát kiếm giết chết Long Đoạn Tung của cậu trước đó đúng là khiến họ ngạc nhiên nhưng cũng chỉ tới vậy mà thôi.
Thực lực của Long Đoạn Tung không bằng họ, nên nhát kiếm của Diệp Thiên dù tuyệt vời nhưng cũng chỉ đến thế, rõ ràng là lần đó cậu đã dốc toàn sức lực nên không thể nào vận dụng chiêu đó thêm lần nữa.
Bọn họ thấy, thực lực của Diệp Thiên cùng lắm cũng chỉ ngang họ.
Nhưng lúc này, khi họ tập trung sức lực của chín người thì vẫn không thể nào chèn ép được Diệp Thiên.
“Chín vị thần miễn cưỡng quá đấy!”
Ánh mắt Diệp Thiên trở nên lạnh lùng, cậu nhếch miệng cười chế nhạo.
“Đáng tiếc cũng chỉ đến vậy mà thôi!”
Một giây sau, năm ngón tay cậu bóp mạnh.
“Viêm Tức Tuyệt Diệt Thủ, bạo phát!”