Nhìn thấy người vừa tới, mặc dù cảm thấy không cam tâm nhưng hắn đành phải lùi lại.
“Diệp Lăng Thiên!”
Người bước ra chính là vua của các vị thần Hy Lạp. Ông ta với vẻ mặt nghiêm túc, toàn cơ thể phát ra cốt cách của người thống soái.
“Trước đó cậu đã ra tay với Ares, liên minh thần Hy Lạp của chúng tôi sẽ không truy cứu. Chuyện này tới đây thôi!”
“Cô gái mà cậu nói tới không có liên quan gì tới liên minh thần Hy Lạp chúng tôi, cũng hi vọng cậu đừng có dây dưa thêm nữa!”
Một giây sau, giọng nói của ông ta trở nên sắc bén.
“Nếu như cậu còn cố chấp không chịu buông thì tiếp theo, liên minh thần Hy Lạp của chúng tôi sẽ là đối thủ của cậu!”
Người đứng đầu của Olympus lúc này cũng để lộ ra vẻ mặt thật của mình. Xung quanh ông ta sấm sét ẩn hiện. Những người đứng bên cạnh quan sát đều dao động ánh mắt. Trước đó Diệp Thiên đã đánh bại Long Trì đủ để khiến cả thế giới chấn động rồi, giờ cậu còn đối đầu với cả liên minh thần Hy Lạp thì đúng là lại có thêm một tin tức động trời nữa.
Vậy mà lúc này Diệp Thiên chỉ phụt cười.
“Tôi từng nói rồi, nếu không nói ra tung tích của cô ấy thì hôm nay đừng hòng ai trong các người có thể đi nổi!”
Vừa dứt lời, Diệp Thiên bèn giơ tay lên, lòng bàn tay cậu bùng cháy lên một ngọn lửa màu đỏ cực kỳ chói mắt. Ngọn lửa hừng hực tạo thành một làn sóng lửa tràn đầy mặt biển trong phạm vi cách đó hàng chục mét.
Phệ Thiên Long Diệm một lần nữa lại xuất hiện. Chỉ cần cậu dùng một tay là có thể hủy diệt cả một vùng trời.
“Rầm!”
Sóng lửa cuồn cuộn, nhiệt độ cả vùng bỗng tăng mạnh. Dưới sức nóng của ngọn lửa, mặt biển sôi lên sùng sục bốc hơi nghi ngút lên trời. Diệp Thiên đạp giữa sóng lửa như hòa làm một với nó và giống như một vị thần lửa vậy.
Phệ Thiên Long Diệm, từ khi Diệp Thiên mất đi Phệ Thiên Huyền Khí thì cậu đã không còn sử dụng nữa. Sau này khi Phệ Thiên Huyền Lực có lại được thì mầm lửa của Phệ Thiên Long Diệm sẽ có thể đốt lên một lần nữa để cho Diệp Thiên sử dụng. Và lần này, uy lực của nói mạnh hơn lần trước nhiều lần.
Khi Diệp Thiên triệu gọi Phệ Thiên Long Diệm thì các vị thần Hy Lạp bỗng đanh mặt. Đến cả Zeus cũng phải nheo mắt: “Diệp Lăng Thiên, xem ra cậu thật sự muốn dây dưa tới cùng nhỉ?”
Diệp Lăng Thiên không hề dao động, chỉ thản nhiên lên tiếng.
“Từ lúc các người đưa cô ấy đi thì cục diện đã định sẵn rồi!”
“Các người đã không chịu nói ra thì dùng cách của tôi để bắt các người lên tiếng nhé!”
Chữ cuối cùng vừa dứt ra thì Diệp Thiên đã đạp mạnh chân xuống, sóng lửa bùng lên, sau đó cậu tung ra một quyền, ngọn lửa cũng theo quyền đánh mà ập tới.
“Phệ Thiên Diệm Long Quyền!”,
Cú đấm của Diệp Thiên vừa tung ra thì đồng thời có tiếng rồng gầm khắp đất trời vang lên. So với tiếng rồng gầm của Bạch Phá Thiên thì còn bá đạo hơn nhiều. Một con rồng lửa cuộn lấy cánh tay của cậu lao về phía thần Zeus.
“Diệp Thiên to gan, dám khiêu chiến với vua của các vị thần sao?"