Long Đoạn Tung cảm thấy ớn lạnh, một cảm giác kỳ lạ truyền khắp cơ thể. Ông ta không kịp suy nghĩ, chân lực trong cơ thể lập tức điều động và được tập trung ở lòng bàn tay, đỡ lấy đòn tấn công trực diện của chưởng đánh màu lam kia.
“Rầm!”
Một âm thanh nặng nề vang lên, bàn tay màu lam bị vỡ tung, thế nhưng cơ thể Long Đoạn Tung cũng vang lên một tiếng hự và bắn ra phía sau, quét một đường dài trên mặt biển. Sau khi kéo lê hàng trăm mét thì mới đứng vững lại.
Khi ông ta ngẩng đầu lên thì khóe miệng đã xuất hiện vết máu, đôi mắt không giaaus nổi sự kinh hãi.
Chỉ một chiêu đã khiến ông ta bị thương. Thực lực của Diệp Thiên thật sự đã vượt ngoài sức tưởng tượng của ông ta.
“Tại sao chứ? Cậu ta đã trải qua những gì ở tiểu thế giới vậy?”
Long Đoạn Tung càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu. Trước đó Diệp Thiên vào tiểu thế giới phải đi qua vùng không gian bị nhiễu loạn hơn nữa ngọc bài linh hồn cũng đã bị vỡ nát, đúng ra cậu phải chết rồi mới phải. Vậy mà lúc này cậu không những bình an vô sự trở về mà thực lực còn tăng mạnh khiến ông ta không khỏi hoài nghi về những điều kỳ lạ đã xảy ra khi cậu ở trong đó
“Ầm!”
Khi cơ thể ông ta đang cứng ngắc thì một tiếng nổ vọng tới, rồi thêm một cột nước nữa dâng lên, trước sự chứng kiến của đám đông, Bạch Phá Thiên lao lên trên với tóc ta ướt nhẹp
Đôi mắt ông ta hừng hực lửa giận, toàn thân là sát ý ngập tràn.
“Diệp Lăng Thiên, tôi muốn cậu phải chết!”
Từ khi ông ta tỉnh lại thì chưa từng giao đấu với ai. Hôm nay trước mặt những kẻ luyện võ khắp thế giới, ông ta công khai bị Diệp Thiên đánh chìm xuống biển. Nỗi nhục này chỉ có dùng máu tươi mới có thể rửa sạch được.
Thực lực của Diệp Thiên đã vượt quá sự tưởng tượng của ông ta, nhưng cũng chỉ khiến ông ta phải để tâm hơn thôi, còn thì ông ta vẫn cảm thấy vô cùng tự tin.
Bởi vì ông ta vẫn còn chiêu sát phạt cuối cùng: “Long Thần Thể, mở ra!”
Ông ta gầm lên, sau đó bề mặt da của ông ta bỗng phun ra khói trắng, trong nháy mắt ông ta giống như biến thành một cái nồi hơi khiến khói trắng bay ngập ngụa trong không gian nhấn chìm ông ta ở bên trong. Làn khó trắng cứ thế lan ra bao trùm cả một nửa bầu trời.
Một lúc sau, có tiếng rồng gầm vang ra từ vùng khói trắng. Một con rồng khổng lồ xuất hiện. Cái đuôi của nó vung ra với tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh tới ba lần, khi không ít người còn chưa kịp phản ứng thì cái đuôi đã đập mạnh về phía Diệp Thiên.
“Rẹt!”
Diệp Thiên bị cái đuôi rồng quét qua lập tức tạo thành âm thanh kim loại khi va chạm. Cậu khẽ dao động ánh mắt, bật lùi tới năm bước trong không gian, mỗi một bước đều tạo ra bom khí nổ bùm bùm dưới chân, mặt nước hõm xuống rồi bắn tung lên, có thể thấy uy lực của đuôi rồng là cực kỳ mạnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!