Những con thú kỳ lạ này có tên là “thần thú trên mây”, được Vân Thiên Điện nuôi dưỡng, dùng làm công cụ phụ trợ cho các đệ tử trong môn phái chiến đấu và đi lại.
Vân Đoạn Không đi thẳng tới chỗ "thần thú trên mây" của mình và cưỡi lên chúng, nhưng đằng sau hắn chợt vang lên những giọng nói nghi ngờ và bất mãn của các đệ tử của Vân Thiên Điện.
"Thiếu điện chủ, vừa rồi tại sao lại bỏ đi?”
"Lẽ nào Vân Thiên Điện chúng ta lại sợ đám người Tứ Tượng Tông sao?”
Một số đệ tử nam phẫn nộ và cảm thấy chuyện tất cả bọn họ rời khỏi núi Tứ Tượng là một nỗi nhục to lớn.
Vân Đoạn Không nghe xong, bàn tay hơi dừng lại, sau đó chậm rãi xoay người.
"Nếu như vừa rồi tôi không có quyết định như vậy, hôm nay tất cả chúng ta đều sẽ chết ở núi Tứ Tượng!"
Nghe Vân Đoạn Không nói như vậy, ánh mắt các đệ tử của Vân Thiên Điện đều đanh lại.
"Sao có thể như vậy được?”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ Tứ Tượng Tông thực sự dám ra tay với chúng ta hay sao?”
Vân Đoạn Không lắc đầu, giọng nói trầm xuống: "Người của Tứ Tượng Tông có thể không dám làm gì chúng ta, nhưng người thanh niên vừa tới sẽ không bao giờ mềm lòng với chúng ta!"
"Hắn không phải người của tiểu thế giới. Hắn không thèm để ý đến những quy tắc và ràng buộc của tiểu thế giới. Nếu nổi giận, hắn sẽ giết hết chúng ta!"
"Hắn không chỉ có tính tình sát phạt quyết đoán mà còn sở hữu sức mạnh làm được điều này. Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn chính là vết xe đổ!”
"Cái gì?"
Các đệ tử của Vân Thiên Điện nghe thấy những lời đó, nét mặt của họ đông cứng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!