Cao Hách nhất thời chìm vào im lặng, những người còn lại đều nhìn về phía Cao Hách, chờ đợi quyết định của hắn, ngay lúc này Thần Ý Môn đã hoàn toàn thất thủ.
"Tôi có thể cho anh thời gian để suy nghĩ, nhưng chỉ có mười giây!"
"Tôi đếm đến mười, nếu anh không đáp lại thì sẽ lãnh thêm một kiếm nữa!"
Giọng của Diệp Thiên lần nữa vang lên, nhưng tất cả đều vô cùng lạnh lẽo.
"Một!"
Diệp Thiên đã bắt đầu duỗi một ngón tay ra! Hai mắt Cao Hách không ngừng run rẩy, răng nghiến chặt vào nhau, suýt chút nữa là gãy, nhưng muốn để Cao Hách mở miệng nhận thua còn khó chịu hơn bị giết, vừa rồi hắn đã lở miệng leo lên lưng cọp, bây giờ khó mà xuống được, người đàn ông trung niên thấy vậy liền lên tiếng.
"Cậu làm như vậy là ép người quá đáng rồi!"
"Thần Ý Môn của tôi là một trong sáu tông Huyền Môn, hôm nay cậu là người cướp hôn mà lại còn muốn ép thiếu môn chủ của chúng tôi phải cúi đầu, đúng là ức hiếp người quá đáng!”
"Nếu cậu cứ ép người quá đáng thì cậu lấy luôn cái mạng già của tôi đi, tôi cũng sẽ cho cậu thử hết tất cả các chiêu thức của Thần Ý Môn tôi!"
"Ồ?"
Nghe vậy, Diệp Thiên liền nghiêng đầu, khóe miệng nhếch lên thành hình vòng cung.
"Tôi bảo đảm luôn với các người, nếu hôm nay các người không chịu lên tiếng công khai ở đây, vậy thì cũng không có ai được bước chân xuống núi!"
"Nếu như ông đã tự tin như vậy thì cho tôi xem thử rốt cuộc ông có tuyệt chiêu nào đi!"
Lời của Diệp Thiên khiến cho ánh mắt của người đàn ông trung niên chợt nheo lại, ông ta biết Diệp Thiên đương nhiên sẽ không đổi ý.
"Tốt, rất tốt!"
Ông ta trầm ngâm một lúc, một giây sau, dường như ông ta đã phải đưa ra một quyết định khó khăn nào đó, giống như một liệt sĩ nhìn thấy cái chết vậy, "bi tráng" đứng dậy.
Ông ta giơ hai tay lên đỉnh đầu, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị, bỗng một tiếng quát lớn truyền đến.
"Lý Minh Quyền bất hiếu, cung thỉnh sư tổ nhập thân!”
Ông ta vừa dứt lời, sức mạnh tinh thần vốn đang yếu ngay lập tức bùng phát trở lại nơi thần phủ, một chùm ánh sáng tím nhạt xuyên thẳng qua bầu trời từ đỉnh đầu của ông ta!
"Grahhhh!"
Trong sảnh hội nghị vang lên một tiếng gầm nhẹ, làm rung chuyển xung quanh, sức mạnh tinh thần của người đàn ông trung niên vốn đã sụp đổ, nhưng lúc này lại đang phun trào từ đỉnh đầu ông ta, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ gần như quét sạch mọi thứ, giống hệt một con thú hoang xuất chuồng, mang theo tiếng gầm rú man rợ.
Khí tức của người đàn ông trung niên càng trở nên mạnh mẽ hơn, luồng khí tức này lập tức khiến cho tất cả các trưởng lão và tiền bối của Tam Nhất Môn phải giật mình, nhưng ánh mắt Yến Băng Lăng lại hơi nheo lại, nghiêm nghị nói.