“Diệp Lăng Thiên của giới thế tục, đặc biệt đến thăm hỏi!”
Sức mạnh tinh thần mênh mông cuồn cuộn tuôn ra, mang theo tiếng nói của Diệp Thiên, hội tụ thành sóng âm liên miên không dứt, truyền khắp đỉnh núi Băng Linh, tất cả mọi người của Tam Nhất Môn đều nghe thấy rõ ràng.
“Diệp Lăng Thiên?”
Chỉ trong chớp mắt, khắp nơi trong Tam Nhất Môn đều truyền ra tiếng hô kinh ngạc, những người vốn đang ngồi xếp bằng tu luyện đều thi nhau đứng dậy, trên mặt tràn đầy ngạc nhiên và nghi ngờ.
Hơn nửa tháng nay, cái tên mà đám người Tam Nhất Môn bọn họ bàn tán nhiều nhất chính là Diệp Lăng Thiên.
Không chỉ bởi vì người này là cao thủ đệ nhất giới thế tục, mà còn bởi vì người này đã giết chết trưởng lão truyền công Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn bọn họ, đánh trọng thương trưởng lão Lạc Thiên Long của Long Tượng Tông.
Một võ giả của giới thế tục, một người phàm tục mà ngay cả linh lực cũng chưa từng tiếp xúc, ấy vậy mà có thể làm được đến bước này, chỉ riêng điều đó đã tạo nên một tấm màn vừa thần bí vừa mạnh mẽ bao phủ quanh người cậu rồi. Ngoài thù hận với cái người tên Diệp Lăng Thiên này ra, các đệ tử của Tam Nhất Môn còn nảy sinh tò mò vô hạn, ai cũng muốn biết, rốt cuộc là người như thế nào mới có thể làm ra chuyện vĩ đại nghịch thiên đến vậy?
Mà bây giờ, bỗng nhiên cái tên này truyền khắp Tam Nhất Môn, không ngờ Diệp Lăng Thiên lại dám ngang nhiên đến đây thăm hỏi, điều này quả thật đã vượt ra ngoài nhận thức của mọi người Tam Nhất Môn.
Người của giới thế tục không có chí bảo của Đại Thiên Cung trợ giúp, sao có thể đặt chân đến tiểu thế giới?
Một võ giả đỉnh cao của giới thế tục, một người còn chưa được coi là người tu tiên, sao dám huênh hoang đặt chân lên sơn môn của Tam Nhất Môn, hơn nữa còn tự báo tên tuổi?
Đã không thể dùng kiêu căng ngạo mạn để hình dung việc này, đây là ngông cuồng lớn lối cỡ nào, là không coi ai ra gì cỡ nào?
Chỉ trong nháy mắt, vô số cao thủ của Tứ Tượng Tông đều bùng nổ, một luồng lại một luồng linh lực mạnh mẽ xông thẳng tới tận chân trời, mọi người dần dần tụ tập ra bên ngoài sơn môn.
Mà trong một căn nhà ở Tứ Tượng Tông, một bóng hình xinh đẹp tuyệt trần, trên người khoác áo choàng màu xanh nhạt rủ xuống tận đất, vẻ ngoài hoa nhường nguyệt thẹn của cô ta đủ để khiến cho phong cảnh xung quanh nhạt nhòa, đó chính là Yến Khinh Vũ – công chúa của Tam Nhất Môn.
“Là anh ta đến? Anh ta đến thật rồi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!