Trong Huyền Môn, không biết bao nhiêu thiên tài hào kiệt có hứng thú với cô ta, đều muốn cưới cô ta làm vợ, trở thành đạo lữ song tu với cô ta. Ngưỡng cửa cầu hôn của Tam Nhất Môn không biết đã bị đạp nát bao nhiêu lần.
Diệp Thiên thích Yến Khinh Vũ vốn không khiến Bạch Viêm Minh kinh ngạc, mà chỉ là chuyện bình thường. Nhưng Diệp Thiên cứ phải đề nghị vào lúc này, khiến ông ta không khỏi suy nghĩ nhiều hơn.
“Yến Khinh Vũ là người tài giỏi hiện nay, sắc đẹp có thể gọi là nghiêng nước nghiêng thành, làm vô số người điên đảo thần hồn, cậu thích cô ấy cũng là hợp tình hợp lý”.
“Nhưng tôi phải nói cho cậu biết, một tháng trước, Tam Nhất Môn đã tuyên bố với tiểu thế giới, rằng Tam Nhất Môn sắp kết thông gia với Thần Ý Môn. Nửa tháng sau, Yến Khinh Vũ sẽ gả cho Thiếu môn chủ của Thần Ý Môn”.
Ông ta vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại bình thản tự nhiên.
“Chuyện cô ấy sắp gả đi, tôi biết”.
“Cậu biết ư?”.
Bạch Viêm Minh nhíu mày càng chặt: “Nếu cậu đã biết thì vì sao còn bảo tôi viết thư cầu hôn? Cậu biết cầu hôn Tam Nhất Môn vào lúc này có ý nghĩa gì không?”.
Yến Khinh Vũ rõ ràng là hoa đã có chủ, đã định ngày cưới với người khác, đây gần như là chuyện chắc chắn.
Không chỉ như vậy, người sắp thành thân với Yến Khinh Vũ là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của Thần Ý Môn, một trong sáu tông Huyền Môn, Thiếu môn chủ của Thần Ý Môn.
Hai môn phái lớn của sáu tông Huyền Môn liên hôn, chuyện này có thể xem là đại sự hàng đầu của tiểu thế giới. Diệp Thiên lại muốn viết thư cầu hôn cho Tam Nhất Môn vào lúc này, chẳng khác nào đồng thời khiêu khích uy nghiêm của hai kẻ khổng lồ ở Huyền Môn.
Ngay cả Bạch Viêm Minh đối mặt với hai môn phái lớn của sáu tông Huyền Môn cùng một lúc cũng cảm thấy áp lực lớn, nhưng Diệp Thiên lại có vẻ bình thản.
“Tôi biết rất rõ hậu quả của chuyện này, ông chỉ cần nói cho tôi biết, ông có đồng ý hay không thôi”.
Bạch Viêm Minh không ngờ thái độ của Diệp Thiên lại kiên quyết như vậy, ông ta im lặng trong chốc lát rồi mới nói: “Được, tôi có thể viết, nhưng cậu phải cho tôi một lý do có thể thuyết phục tôi”.
Không dưng đắc tội với hai môn phái lớn, chuyện này đối với một môn chủ Tứ Tượng Tông hiện tại như ông ta quả thật không phải hành động sáng suốt, nhưng ông ta quá rõ tính cách của Diệp Thiên. Nếu ông ta không đồng ý, e rằng Diệp Thiên sẽ xông vào sơn môn của Tam Nhất Môn giống như cậu đã đối đãi với nhà họ Thi mấy ngày trước.
“Lý do à?”.
Diệp Thiên sờ mũi: “Ông cứ phải hỏi tôi lý do thì tôi không trả lời ông được”.
“Nhưng có một điều, đó là tôi nợ Yến Khinh Vũ một lời hứa, chỉ cần cô ấy cần, tôi sẽ giải quyết việc mà cô ấy nhờ một cách hoàn hảo”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!