Bạch Viêm Minh và Thi Thú Vân đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh hãi trong mắt người kia. Sức mạnh của một ngôi sao phải bá đạo, đáng sợ đến mức nào?
Diệp Thiên có thể kiểm soát luồng sức mạnh đó thì chẳng phải trên Địa Cầu này, Diệp Thiên sẽ là đế vương chân chính, bất kể là cường quốc ở thế tục hay là các cường tông cường tộc ở tiểu thế giới đều không thể tranh hùng với cậu hay sao?
Diệp Thiên lại có vẻ khá bình tĩnh. Cậu im lặng trong giây lát, sau đó mới lên tiếng.
“Chính vì tôi là đứa con sao trời nên Tứ Tượng Thần Quân mới từ bỏ cơ hội đoạt xá trùng sinh, hi sinh bản thân, thành toàn cho tôi?”.
Thi Mạc nghe vậy thì nặng nề thở dài, trong đầu hiện lên năm tháng huy hoàng Tứ Tượng Thần Quân hô mưa gọi gió ở tiểu thế giới khi xưa, hết sức cảm khái.
Ông ta dừng một lát, quay sang nhìn Diệp Thiên, trong mắt lóe lên sự ấm áp.
“Trong thần phủ của cậu đã dung hòa tia thần niệm cuối cùng còn sót lại trên thế gian của Tứ Tượng Thần Quân anh họ tôi. Ông ấy đã trở thành một phần trong tinh thần cậu, cho nên hôm nay vừa nhìn thấy cậu, tôi mới không kìm lòng gọi cậu một tiếng anh họ”.
“Nhưng thật ra trong lòng tôi hiểu rõ, Tứ Tượng Thần Quân đã không còn tồn tại. Mặc dù bây giờ cậu bước vào con đường của Tứ Tượng Thần Quân năm xưa, nhưng cậu cũng không còn là Tứ Tượng Thần Quân nữa”.
Diệp Thiên không hề phản bác, ngược lại gật đầu, giọng nói vang vọng: “Không sai, tôi sẽ không trở thành Tứ Tượng Thần Quân của một nghìn năm sau. Dù những gì tôi có được hiện nay đều có mối liên hệ nhất định với ông ấy, nhưng tôi sẽ không trở thành ông ấy!”.
“Tôi chỉ là Diệp Thiên, Diệp Lăng Thiên!”.
Nghe hai người nói chuyện, Thi Tú Vân mới xem như yên tâm. Dù Diệp Thiên có phải đứa con sao trời hay không, có thể kết nối với linh trí sao trời hay không, bà chỉ cần Diệp Thiên vẫn là con trai ruột của bà, không có biến cố nào, thế là đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!