“Tên nghiệt tử này không ngờ hiếu thuận gớm, thật sự chịu để cho tôi trói cơ đấy!”
“Khổn Tiên Tác là pháp bảo xếp thứ năm trong pháp bảo của nhà họ Thi. Chỉ cần bị trói thì bất luận là chân lực hay là thần năng cũng sẽ đều mất đi năng lực tự điều động. Trừ khi người thi pháp chủ động hóa giải ra thì người bị trói hầu như chỉ có thể bó tay chờ chết mà thôi!”
“Nhóc con nhà họ Diệp, tôi tuyên bố từ giờ phút này cậu trở thành tội đồ của nhà họ Thi, do tôi đích thân dẫn về nhà họ Thi chịu trừng phạt!”
Kiệt trưởng lão vừa dứt lời thì đã xoay một tay. Gió điên cuồng nổi lên khiến Diệp Thiên rời khỏi mặt đất, bị Kiệt trưởng lão nắm trong không trung.
Thi Tú Vân thấy vậy, định cứu Diệp Thiên nhưng khi nhìn vào đôi mắt cậu thì bà lại như hiểu được ý tứ của cậu.
“Tiểu Thiên cố tình để cho trưởng lão bắt giữ và đi tới nhà họ Thi sao?”
“Thế nhưng thằng bé muốn tới nhà họ Thi làm gì? Lúc này nó đã bị Khổn Tiên Tác trói giữ, bất luận là chân lực hay là thần năng đều không thể sử dụng. Dù nó có tính toán thật thì tới khi đó làm thế nào để phát huy được sức mạnh chứ?”
Thi Tú Vân khựng người, sắc mặt không ngừng biến đổi. Cuối cùng thì bà vẫn chịu thua trước ánh mắt của Diệp Thiên và từ bỏ ý định cứu cậu.
“Hôm nay là ngày gia miện của thánh tử Tứ Tượng Tông, vốn là chuyện lớn của Tứ Tượng Tông. Thật không ngờ lúc này tôi còn bắt được một tên nghiệt tử khiến nhà họ Thi đau đầu đã lâu, đúng là song hỉ lâm môn!”
Kiệt trưởng lão với đôi mắt chất chứa niềm vui liếc nhìn Thi Tú Vân: “Thi Tú Vân, con trai đã chịu lãnh tội thì cô được tự do. Giờ chúng tôi quay trở về Tứ Tượng Tông tiến hành thẩm phán cậu ta trước mặt những trưởng lão của nhà họ Thi cùng với những người khác của Tứ Tượng Tông".
“Cảnh tượng này, cô nhất định phải nhìn thấy, nhìn thấy cái quyết định năm xưa của cô ngu ngốc tới mức nào!”
“Còn Nhiễm Doanh”, Kiệt trưởng lão nói xong thì quay qua Thi Nhiễm Doanh.
"Lần này phản bội phụ thân, chạy thoát khỏi nhà họ Thi, còn mang trộm cả pháp bảo số hai là Huyết Như Ý, đợi sau khi quay về nhà họ Thi thì ông nội nhất định sẽ có sự trừng phạt thích đáng!"
“Giờ cũng theo cùng về nhà họ Thi đi!”
Với uy thế kinh hồn của Kiệt trưởng lão thì Thi Nhiễm Doanh căn bản không thể phản kháng. Cô gái chỉ ủ rũ đi sau Kiệt trưởng lão và Thi Tú Vân.
Bốn người bay trong không gian đi về nơi ở của nhà họ Thi. Diệp Thiên từ đầu tới cuối không hề có hành động gì, cũng không hề giãy giụa, chỉ giống như là chấp nhận mọi chuyện vậy.
Điều này khiến cho Thi Nhiễm Doanh cảm thấy nghi ngờ. Cô ấy nhớ rất rõ, trước đó, khi Diệp Thiên tấn công bốn người vương cấp thì khí thế hừng hực, cảm giác mà chỉ có kẻ độc tôn mới có. Đến giờ mà cảm giác đó vẫn còn như mới đối với cô gái
Một người không sợ trời không sợ đất như vậy mà lại cam tâm chịu tội thay cho mẹ, cúi đầu trước nhà họ Thi sao?
Cô gái ôm lấy nỗi nghi ngờ và tăng tốc. Ở phía chân trời, một ngọn núi tiên cao sừng sững xuất hiện và mỗi lúc một gần tầm mắt hơn.
Ở đó là Tiên Môn của Tứ Tượng Tông và cũng là địa bàn của nhà họ Thi.