“Ăn xong rồi thì về nhà mau đi!”.
Diệp Thiên lạnh nhạt đáp lại. Cậu chỉ nán lại đây một thời gian, chỉ là một người khách qua đường của thung lũng hoa, cũng định sẵn là một người qua đường trong cuộc đời Cát Khắc Tú Uyển, cậu không muốn Cát Khắc Tú Uyển dây dưa với cậu quá nhiều.
Sự lạnh nhạt của Diệp Thiên không hề khiến Cát Khắc Tú Uyển nổi giận, cô ta đã chìm trong suy nghĩ làm sao để có được Diệp Thiên.
Ngay lúc đó, Diệp Thiên đột nhiên nhíu mày.
Cậu nhận thấy có người đang tiến đến gần khu vườn, tốc độ cực kì nhanh, rõ ràng là một vị võ giả nội gia.
Dựa vào bước chân và hơi thở dao động, Diệp Thiên đã biết được đại khái thực lực của đối phương. Đó là một vị cao thủ cấp đầu tông tượng, xét chung trong giới võ thuật Hoa Hạ cũng được xem là cao thủ hạng nhất.
Có võ giả nội gia đến gần, cậu không hề sợ hãi, mà chỉ suy nghĩ xem vì sao người đó lại muốn vào vườn của cậu.
“Là vì cỏ Ngân Lân sao?”.
Suy nghĩ chỉ thoáng qua trong chốc lát, cậu bèn lắc đầu. Mặc dù cỏ Ngân Lân là vật thần kì trên thế giới, mang giá trị rất lớn, nhưng thật ra cậu phải tìm khắp các sách xưa cổ, thí nghiệm thực tiễn vô số lần mới khám phá được tác dụng của nó, người khác hoàn toàn không thể nào biết được.
Trong lúc cậu đang suy nghĩ, người đó đã đến bên ngoài vườn, một giọng nói lạnh lùng vô tận từ bên ngoài truyền vào.
“Người trong nhà mau ra đây cho tôi!”.
Giọng nói này mang theo sự chắc chắn, giống như đang ra lệnh, nhưng lại là một giọng nữ dễ nghe.
Diệp Thiên không nhúc nhích, còn Cát Khắc Tú Uyển bỗng mỉm cười, mở cửa chạy ra ngoài.
Xuyên qua cửa lớn, Diệp Thiên nhìn thấy một người con gái eo nhỏ, vóc dáng cao gầy xinh đẹp đang đứng ở ngoài vườn.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta như được bao phủ bởi sương lạnh, có vài phần tương tự với Tiếu Văn Nguyệt, nhưng lại có thêm chút sát khí.
Cát Khắc Tú Uyển gần như là chạy bước nhỏ đến trước mặt cô gái trẻ tuổi kia, bổ nhào vào lòng cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!