“Đó là cậu cả Lăng Phong được xưng tụng là “Bạch Y Thần Kiếm”, nghe nói hắn liên tục giữ hạng đầu bảng sức mạnh của học viện Khiên Kham suốt ba năm liền, năm nay đã được Vân Thiên Điện lựa chọn trở thành đệ tử trong tông, đúng là quá giỏi!”
“Chứ còn gì nữa, thực lực của cậu cả Lăng Phong đứng đầu trong lớp thanh niên của nội môn rồi, chẳng cần bàn cãi. Nếu có cô gái nào được hắn coi trọng, vậy thì đúng là hưởng hết vạn phúc rồi!”
“Ôi, cậu đừng nghĩ nữa, nhìn thấy người bên cạnh hắn chưa? Đó là cô hai nhà họ La, “Liêu Nguyên Liệt Vũ” La Thanh Chỉ, người đứng thứ hai trong bảng sức mạnh của học viện Khiên Kham đấy!”
“Cô ấy và cậu cả Lăng Phong đã đính hôn rồi, hai người này là ông trời tác hợp, đâu đến lượt người ngoài chen vào?”
Những tiếng thì thầm to nhỏ xung quanh không ngừng vang lên, Lăng Phong ngẩng đầu ưỡn ngực, cực kỳ hưởng thụ cảm giác này; còn Diệp Thiên đi ở phía sau đoàn xe thì mải miết quan sát kiến trúc và phong cảnh xung quanh.
Bố cục bên trong Mai Thành không có gì khác biệt so với thời cổ đại, trà lâu, quán cơm, sòng bạc, thậm chí là thanh lâu, muốn gì cũng đủ cả.
“Xem ra cái gọi là “tiểu thế giới” chẳng qua chỉ là nền văn minh tu tiên đi trước thế giới thế tục thôi, nhưng mức độ khách sáo và trình độ tư tưởng vẫn lạc hậu hơn thế giới thế tục!”
Diệp Thiên âm thầm gật đầu, cảm giác tò mò và thần bí đối với tiểu thế giới đã nhạt đi rất nhiều so với trước kia.
“Thanh Chỉ!”
Đi đầu đội ngũ, Lăng Phong đột nhiên lên tiếng: “Bố của anh đã đặt tiệc để đón gió tẩy trần cho chúng ta, em theo anh tới nhà họ Lăng trước nhé?”
Nhìn dáng vẻ mong chờ của Lăng Phong, La Thanh Chỉ lại không muốn cho hắn quá nhiều kỳ vọng, chỉ lắc đầu: “Lăng Phong sư huynh, tôi vẫn còn việc phải về nhà trước nên sẽ không qua. Anh tháp tùng dọc đường, đường sá xa xôi, chắc cũng mệt rồi, anh về nhà họ Lăng sớm mà nghỉ ngơi đi!”
Nghe câu nói của La Thanh Chỉ mà Lăng Phong thoáng nhíu mày. Hắn biết rõ rằng La Thanh Chỉ đang hạ lệnh đuổi khác, từ chối hắn một cách uyển chuyển.
Nếu là người bình thường chắc sẽ tiếp tục dây dưa không biết xấu hổ, nhưng Lăng Phong này là nhân vật thế nào chứ? Hắn lập tức mỉm cười hào sảng.
“Được, nếu Thanh Chỉ có việc thì anh không miễn cưỡng nữa, hôm khác anh sẽ tới nhà họ La thăm hỏi. Anh cáo từ trước nhé!”
Lăng Phong vô cùng hiểu rằng, đối đãi với một cô gái thì nên biết điểm dừng, khống chế khoảng cách tốt nhất, như thế mới điêu luyện, mới có thể thu phục được trái tim đối phương.
Sau khi tạm biệt Lăng Phong, La Thanh Chỉ dẫn đoàn xe của nhà họ La tiếp tục đi về nhà họ La ở phía thành Bắc. Lăng Phong thì đi về phía nhà họ Lăng ở phía thành Nam, nhưng ngay khi hắn vừa đi được vài bước thì đột nhiên liếc thấy một bóng dáng trẻ tuổi đang đi theo sau đoàn xe.
“Hửm?”
Lăng Phong bỗng chốc nhíu mày, nhớ tới tên nhóc được La Thanh Chỉ cứu giúp ở Sâm Hải Mật Lâm.
“Là tên đó sao?”