Sau khi bị Lư Tịnh Trai chất vấn, Ma Tây Loner xua tay: “Mấy người không cần phải căng thẳng, tôi đến đây không phải để quấy rầy cuộc tuyển chọn của các người, tôi đến đây chỉ để tìm một người!”
Ông ta chỉ vào Diệp Thiên: “Tôi chỉ tìm một mình cậu ấy, những người khác không liên quan gì đến gia tộc Ireland chúng tôi!”
“Ồ?”
Ông ta vừa nói xong thì sáu người đại diện của sáu tông Huyền Môn đều quay sang nhìn Diệp Thiên.
Vừa liếc qua sáu người đã khựng lại, tỏ vẻ hết sức ngạc nhiên.
“Giới thế tục lại có nhân vật tài giỏi như vậy sao?”
Trên người Diệp Thiên không có khí tức quá mãnh liệt nhưng phong thái sắc bén áp đảo trời đất lại tỏa ra mạnh mẽ từ trong cơ thể, so với đám người Long Định Thiên thì vượt xa nhiều, không ai có thể sánh bằng.
Bọn họ không ngờ rằng, giới thế tục lại có nhân vật xuất chúng như vậy, trong khi những người khác đang kinh ngạc thì Thi Trảm Nguyên của Tứ Tượng Tông lại nhìn Diệp Thiên không rời mắt dường như đang suy nghĩ điều gì.
Diệp Thiên cũng có chút cảm ứng, cậu quay đầu lại nhìn ông ấy, trên người này cậu cảm nhận được một luồng huyết mạch mạnh mẽ không ổn định, đó chính là sự cộng hưởng chỉ xảy ra trong mối quan hệ huyết thống.
“Người nhà họ Thi?”
Diệp Thiên lấy làm lạ, trước đây cậu đã từng gặp hai người đứng đầu nhà họ Thi là Thi Đoạn Uyên và Thi Vô Tự, nhưng không có cảm giác cộng hưởng này dù chỉ một ít, nhưng bây giờ cảm giác này lại rất mãnh liệt.
Trong khi Diệp Thiên đang suy nghĩ thì Thi Trảm Nguyên đột nhiên lên tiếng, ánh mắt phức tạp.
“Cháu là… con trai của Tiểu Vân?”
“Cháu trai của ông?”
Thi Trảm Nguyên nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt lấp lánh mang một chút phức tạp.
“Cháu là… cháu trai của ông?”
Ông ấy vừa hỏi thì sắc mặt Diệp Thiên cũng biến đổi.
Nghe Thi Trảm Nguyên nói vậy Diệp Thiên cũng nắm bắt được vài thông tin, cậu cẩn thận quan sát Thi Trảm Nguyên, nhìn ông ấy cũng có vài nét giống Thi Tú Vân.
“Ông là?”