“Vậy sao?”, Diệp Thiên nghe xong thì thở phào, sắc mặt trở nên nhẹ nhõm hơn.
“Bà ấy không sao là tốt rồi. Tôi có thể yên tâm làm việc mà tôi muốn làm rồi!”
Cậu vừa dứt lời thì đưa tay lên, không chút do dự đấm thẳng về phía Thi Đoạn Uyên.
“Hả?”
Sức mạnh kinh hồn xé rách không gian đêm, luồng ánh sáng xanh lam bạo phát giống như một qua bom cỡ lớn dội về phía Thi Đoạn Uyên.
Thi Đoạn Uyên tái mặt, đồng thời cũng tung ra nắm đấm. Một luồng ánh sáng đỏ phóng ra, cú đậm cực mạnh như muốn cả không trung nổ tung và va chạm trực tiếp với cú đấm của Diệp Thiên.
“Ầm!”
Âm thanh nặng nề vang lên trong không trung. Sóng sức mạnh tỏa ra trấn áp xung quanh khiến cho mặt hồ bị lõm hẳn xuống thành một cái hố sâu, những bức tường xung quanh cũng rung lắc như muốn sụp đổ.
Trên trời, Diệp Thiên không hề nhúc nhích, chỉ đứng vững vàng như núi Thái Sơn. Ngược lại, Thi Đoạn Uyên thì đạp mạnh chân xuống và thụt lùi ba bước.
Đàm Băng Băng, Mộ Dung Vô Địch, Long Đạo Huyền, Lâm Đạp Phong đều bất ngờ khi Diệp Thiên ra tay. Đến ngay cả Thi Vô Tự ở phía xa cũng phải kinh ngạc và thốt lên.
“Nghiệt tử, cậu dám ra ta với đại thống lĩnh?”
Ông ta không dám tin, Thi Đoạn Uyên xuất hiện mà Diệp Thiên vẫn ngông cuồng như vậy, cảm thấy không hợp liền ra tay!
Thi Đoạn Uyên tối sầm mặt, không còn vẻ thản nhiên như trước đó nữa mà nhìn Diệp Thiên với vẻ tức giận.
“Nhóc, cậu muốn làm gì?”
“Cậu đang khiêu khích bổn tọa đấy?”
Thi Đoạn Uyên là đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi, thân phận địa vị đều có thể sánh ngang với những vị trưởng lão cao nhất kia. Trong nhà họ Thi cũng chỉ có mấy người là có thể đứng trước Thi Đoạn Uyên và không có ai dám vô lễ với người đàn ông này.
Vậy mà Diệp Thiên lại dám ra tay. Đây là lần đầu tiên mà Thi Đoạn Uyên gặp phải trường hợp này.
Nhất là việc Thi Đoạn Uyên bị Diệp Thiên đánh lui càng khiến người đàn ông này cảm thấy mất mặt hơn. Mặc dù đây chỉ là một phần phân thân nhưng cũng sỡ hữu lực chiến đấu ít nhất bằng sáu phần bản thể chính. Nhưng dù có như vậy thì vẫn bị Diệp Thiên đánh lui, vậy thì sao mà Thi Đoạn Uyên không tức giận cho được.
“Khiêu khích ông? Vậy thì đã sao?”
Diệp Thiên nhếch miệng cười, trong lòng suy nghĩ hết sức rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!