Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 2185 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Ánh sáng tan đi, hiện ra hai bóng người Diệp Thiên và Mộ Dung Vô Địch. Mộ Dung Vô Địch và Diệp Thiên ngồi đối diện nhau, bốn mắt nhìn nhau.
“Diệp thiên nhân, trước khi nói về chuyện của mẹ cậu, tôi nghĩ cậu cũng rất muốn biết vì sao tôi lại biết chuyện về tiểu thế giới có đúng không?”.
Diệp Thiên bình thản gật đầu. Tiểu thế giới đối với chín mươi chín phần trăm võ giả trên thế giới hiện nay mà nói là bí mật, là tầng lớp xa xôi không thể chạm tới, ngay cả cậu cũng không được biết.
Long Định Thiên biết là vì ông ta từng là người của tiểu thế giới, nhưng Mộ Dung Vô Địch cũng biết tin tức về nó quả thật khiến cậu cảm thấy hơi bất ngờ.
Mộ Dung Vô Địch không hề giấu giếm, dứt khoát lên tiếng: “Chuyện này phải nhắc tới lịch sử của nhà Mộ Dung tôi. Không giấu gì cậu, nhà Mộ Dung tôi từng là một thành viên của tiểu thế giới”.
“Ồ?”, Diệp Thiên dừng ánh mắt: “Ý ông là nhà Mộ Dung đến từ tiểu thế giới?”.
Mộ Dung Vô Địch trịnh trọng gật đầu: “Đúng là vậy!”.
“Trong tiểu thế giới, các môn phái, gia tộc nhiều như rừng, nhà Mộ Dung tôi cũng từng là một trong số đó!”.
“Tổ tiên của nhà Mộ Dung tôi cũng tính là cao thủ một phương trong tiểu thế giới. Tuy nhà họ Mộ Dung không nằm trong những nhà mạnh nhất ở tiểu thế giới, nhưng cũng tính là có chút danh tiếng trong khu vực của mình”.
“Nhưng tiếc là ở tiểu thế giới có một quy định bất thành văn”.
Nói đến đây, ông ấy hơi trầm ngâm, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: “Ở tiểu thế giới, bất cứ gia tộc nào cũng không được làm trái “bốn môn sáu tông”. Nếu có bất cứ gia tộc nào làm trái ý của “bốn môn sáu tông” thì sẽ bị những thế lực mạnh nhất này trục xuất khỏi tiểu thế giới”.
“Năm xưa, tổ tiên của nhà Mộ Dung vì làm trái ý “bốn môn sáu tông” mà cuối cùng gặp tai họa, bị cao thủ do “bốn môn sáu tông” phái đến giết chết. Nhà Mộ Dung tôi cũng bị bọn họ gạch tên, đuổi ra khỏi tiểu thế giới”.
“Ở tiểu thế giới, những gia tộc giống như nhà Mộ Dung chúng tôi bị gọi là “kẻ lưu đày”!”.
“Kẻ lưu đày?”, Diệp Thiên nheo hai mắt lại.
“Không sai, chính là kẻ lưu đày!”, Mộ Dung Vô Địch nhỏ giọng nói: “Ở tiểu thế giới, mỗi một gia tộc đều cực kì coi trọng danh dự, không dám đối kháng với “bốn môn sáu tông” mạnh nhất ở đó. Bởi vì bọn họ không muốn mất đi địa vị ở tiểu thế giới”.
“Một khi bị đuổi ra khỏi tiểu thế giới, có nghĩa là sẽ mất đi mọi tài nguyên tu luyện, cũng sẽ mất đi linh khí vô cùng dồi dào trong đó. Vì vậy, trong lịch sử của tiểu thế giới chỉ từng xuất hiện hai gia tộc “kẻ lưu đày” mà thôi!”.
Nói đến đây, ông ấy hơi dừng lại, trong mắt lộ ra vẻ nghiêm túc.
“Một trong đó là nhà Mộ Dung của tôi, mà gia tộc “kẻ lưu đày” còn lại…”.
“… Chính là nhà họ Long!”.
“Ồ?”.
Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, lóe lên tia sáng kì lạ.
“Gia tộc kẻ lưu đày? Nhà họ Long và nhà Mộ Dung?”.
Cậu nhìn về phía Mộ Dung Vô Địch, hai mắt hơi nheo lại.
“Thảo nào, tôi cảm nhận được sóng sức mạnh trên người ông không giống với những võ giả khác trên Địa Cầu. Đây ắt hẳn là đặc tính của công pháp mà ông tu luyện”.