“Là cô ấy?”
Diệp Thiên ngẩng đầu lên nhìn, thấy hai cô gái vừa đến, một người thanh khiết xinh đẹp như hoa huệ, một người lại thanh tú như đỗ quyên, cả hai đều xinh đẹp, không thua kém gì Đàm Băng Băng.
Diệp Thiên không có ấn tượng với một trong hai người, nhưng người còn lại cậu vẫn nhớ mang máng.
Liễu Linh Lung, một trong những hoa khôi của đại học Thủ Đô.
Lúc Diệp Thiên lần đầu đến đại học Thủ Đô, cậu đã tình cờ gặp Liễu Linh Lung, lúc đó Liễu Linh Lung định dẫn đường cho Diệp Thiên, nhưng cậu đã từ chối.
Sau đó, trên đỉnh núi Tây Sơn, Diệp Thiên đến thăm Thi Tú Vân, cũng tình cờ gặp Liễu Linh Lung, bởi vậy nên mới xảy ra xung đột với hai anh em nhà họ Giang ở phía Tây, chính là Giang Vân Thiển và Giang Vân Thâm, sau đó đã kêu gọi bảy đại tướng cũng như ba lãnh đạo cấp cao vây quanh Diệp Thiên, tất cả đều bị một mình cậu trấn áp.
Thi Tú Vân đã từng giải thích với Diệp Thiên Liễu Linh Lung là con gái đỡ đầu của bà ấy, tức là chị của cậu, để khi nào Diệp Thiên có thời gian thì sẽ chăm sóc cô.
Diệp Thiên nhớ rất rõ, chỉ là cậu không có thời gian, hơn nữa cậu cũng không quá thân thuộc với Liễu Linh Lung, vậy nên cũng không mấy liên lạc với người “chị nuôi” này.
Nhưng không ngờ, lần đầu tiên đến Trung Hải lại gặp phải cô.
Liễu Linh Lung vốn đang đi cùng với hội chị em của cô, muốn đến xem thử người cầu hôn như thế nào, ai mà ngờ vừa bước vào lại gặp trúng người mình đã nằm mơ vô số lần.
“Diệp Thiên?”
Đôi mắt đẹp của cô sáng lấp lánh lạ thường.
Kể từ lần đó ở trên đỉnh Tây Sơn, nhìn thấy Diệp Thiên ném mấy anh em nhà họ Giang xuống núi, sau đó dùng một đấm giết chết trưởng lão Võ Đang, bắt đầu từ đó trong lòng cô đã có chỗ cho Diệp Thiên rồi.
Chỉ là hành tung của Diệp Thiên thất thường, hơn nữa Thi Tú Vân còn nói cho cô biết Diệp Thiên và Hoa Lộng Ảnh đã hứa ở với nhau trọn đời, vậy nên trong lòng cô vẫn luôn canh cánh lo âu.
Sau đó, với tư cách là một sinh viên trao đổi từ đại học Thủ Đô đến đại học Phúc Trung Hải, cho nên cô đã rời xa thủ đô, những tưởng mình sẽ không bao giờ gặp lại Diệp Thiên, nhưng cô không ngờ rằng, tình cờ lại gặp được cậu ở đây.
“Chị Linh Lung, đã lâu không gặp!”
Diệp Thiên mỉm cười, đây là cô gái rất được lòng mẹ cậu, tuy cậu không quá thân với Liễu Linh Lung, nhưng vì Thi Tú Vân đã từng nói với cậu, nếu có cơ hội thì hãy chăm sóc tốt cho Liễu Linh Lung, vậy nên Diệp Thiên mới khách sáo hơn với Liễu Linh Lung.
Đặc biệt hiện tại Thi Tú Vân đã bị đưa vào tiểu thế giới, không rõ tung tích, trong lòng Diệp Thiên cảm thấy vô cùng áy náy, bây giờ nhìn thấy Liễu Linh Lung lại làm dấy lên cảm xúc nhìn người nhớ người, cậu nở nụ cười ấm áp.
“Aaa, thật sự đã lâu không gặp!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!