“Nói rõ trước, tôi chỉ giúp cậu ta bắt giữ đối phương rồi lập tức kết thúc, tôi tuyệt đối không làm tay sai đánh đấm cho một thiếu gia gia tộc đâu!”
Hồ Đức mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên, cậu ta đang ở khách sạn Đông Hoa đợi cậu, đây là số điện thoại của cậu ta, anh đi đi!”
Levi ghi nhớ số điện thoại, lập tức quay người rời đi.
Levi vừa rời khỏi, ánh mắt Hồ Đức lập tức u ám.
Chuyện này, chẳng qua chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ, mà chuyện hắn quan tâm chính là chiến cuộc ngày mai.
“Hôm nay lợi dụng vũ khí tia laser cũng không thể giết chết Diệp Lăng Thiên, thực lực của cậu ta quả thực đã tiến vào cấp độ thần minh rồi, trong La Võng, ngoại trừ lão tổ thì người khác e rằng cũng không phải đối thủ của Diệp Lăng Thiên!”
“Nói vậy thì, mình không có cơ hội giết cậu ta trước trận chiến ngày mai rồi!”
Hắn u sầu thở dài, nếu bỏ lỡ cơ hội giết chết Diệp Thiên, ngày mai Diệp thiên và mười sáu thẩm phán vương dù ai thắng ai thua, thì thân phận người đứng đầu gia tộc Hồ Đức hắn cũng đều bị tước bỏ.
Uy tín của hắn trong gia tộc Hồ Đức cũng hoàn toàn mất sạch!
Ở Nhà hàng kiểu Pháp lớn nhất của Ba Thành, Diệp Thiên không quan tâm đến hai cô gái nói chuyện, mà tự mình nhấm nháp bữa ăn trước mặt.
Mấy năm nay, cậu đều vì tu luyện bản thân mà chạy đôn chạy đáo, rất ít khi bình tâm hưởng thụ, hiện tại tu vi của cậu đã thành, thực lực cũng đã đạt đến một cấp độ tương đối mạnh, cuối cùng cũng có cơ hội thưởng thức những điều tuyệt vời trên đời.
Bữa tiệc kiểu Pháp này là do đầu bếp chuyên nghiệp nhất của Pháp Bang đích thân làm, mỗi một phần nước sốt, nguyên liệu đều được xử lý vừa đúng, Diệp Thiên cũng hưởng thụ vui vẻ.
Catherine vừa nói chuyện với Lâm Hiểu Nguyễn vừa âm thầm quan sát Diệp Thiên, quả thực cô ta muốn biết thân phận thật sự của Diệp Thiên.
Nhưng Diệp Thiên hoàn toàn im hơi lặng tiếng, ra vẻ bộ dạng lão thần nghiêm túc, ánh mắt chỉ có đồ ăn, đối với rất nhiều đề tài cô ta nhắc đến, căn bản không hề đáp trả.
Qua một lúc, Catherine cuối cùng cũng không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, hỏi Diệp Thiên: “Diệp Thiên, chúng ta cũng xem như quen biết được mấy tiếng đồng hồ rồi, đến giờ cậu cũng chưa giới thiệu chính thức với tôi nữa đấy!”
“Cậu xem, bây giờ Lâm và cậu cũng đang diễn vai bạn trai bạn gái, tuy chỉ là tạm thời nhưng tốt xấu gì bây giờ hai người cũng xem như là tình nhân, cô ấy đã kể hết toàn bộ gia đình của mình, nhưng vẫn không biết gì về cậu, chẳng lẽ cậu không định nói gì sao?”
Đôi mắt xanh lam của cô ta nhìn Diệp Thiên chằm chằm, chờ đợi Diệp Thiên trả lời, Lâm Hiểu Nguyễn nghe vậy cũng quay đầu nhìn sang, có chút tò mò.
Đến bây giờ, xuất thân lai lịch của Diệp Thiên cô ta cũng không biết gì cả, cô ta cũng muốn nghe đích thân Diệp Thiên nói ra, nếu không sao được xem là quen biết chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!