Hắn không phải ai khác, chính là người đứng đầu La Võng, người lãnh đạo gia tộc Hồ Đức, Hồ Đức! Lúc trước hắn đã đích thân ngồi trực thăng tới Arctic Icefield để mời ông vua sát thủ “Ẩn Giả” đã ở ẩn 50 năm ra núi, chỉ tiếc rằng, cuối cùng “Ẩn Giả” lại chết trong tay Diệp Thiên.
Trên bàn của hắn có đặt một bộ cảm biến, đó là máy dò tín hiệu sống, có một đôi, chiếc còn lại nằm trên người tay sát thủ mà hắn cử đi, một khi mạng sống của đối phương biến mất, chiếc máy trước mặt hắn sẽ phát ra chuông cảnh báo.
Vài phút sau, bộ cảm biến trên bàn của hắn phát ra âm thanh chói tai, khiến sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
“Quả nhiên, vẫn thất bại!”
Mặt hắn tối sầm lại, có chút không cam tâm.
Từ lần trước, hơn trăm sát thủ cấp Địa và Sát bại dưới tay Diệp Thiên, cộng thêm Huyết Ma bị Diệp Thiên giết chết, địa vị của hắn trong gia tộc Hồ Đức đã bị lung lay nghiêm trọng, bất kể lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Sau này, khi hắn mời “Ẩn Giả” xuất núi, cuộc chiến với Diệp Thiên tại thánh địa Yellen vẫn thất bại, danh tiếng của hắn trong gia tộc Hồ Đức lập tức tuột dốc không phanh.
Không lâu trước đó, hội trưởng lão của gia tộc Hồ Đức đã tiến hành họp, cùng nhau luận tội hắn, muốn để em hắn thay thế vị trí chủ gia tộc. Địa vị của hắn trong gia tộc đang bị ảnh hưởng rất lớn.
Vậy nên, sau khi nhận được tin 16 vị thẩm phán vương sắp khai chiến với Diệp Thiên, hắn nhanh chóng đến thành phố Ba Thành. Hắn không tiếc tốn một mớ tiền lớn lên tới cả trăm triệu để mua một khẩu súng laser cỡ nhỏ công nghệ cao, muốn âm thầm giải quyết Diệp Thiên, lấy lại địa vị trong gia tộc.
Nhưng xem ra, mọi thứ đều chỉ là giấc mơ giữa ban ngày: “Diệp Lăng Thiên, tên khốn kiếp!”
Hắn siết chặt nắm đấm, đấm mạnh xuống mặt bàn, lửa giận bừng lên trong mắt. Nếu trận chiến diễn ra vào ngày mai, Diệp Thiên bị 16 thẩm phán vương giết, vậy hắn sẽ không bao giờ có cơ hội cứu vãn sự uy tín và địa vị của mình nữa.
Ngay lúc hắn đang bực bội, đột nhiên điện thoại di động của hắn vang lên.
Là chủ gia tộc Hồ Đức, người đứng đầu La Võng, chỉ có những khách hàng cao cấp hoặc bạn bè thân thích mới có được số điện thoại riêng của hắn. Vậy nên hắn lập tức nhấc máy.
“Alo, là chú Hồ Đức sao?”
Đầu dây bên kia, một giọng nam trẻ vang lên.
“Cậu là?”
Hồ Đức lấy làm lạ hỏi.
“Chú Hồ Đức, cháu là Tiểu Thuần, bố của cháu là Từ Lâm Nguyên, chú còn nhớ cháu không?”
Hồ Đức im lặng một hồi, lập tức hồi tưởng lại, Từ Lâm Nguyên là một trong số ít khách hàng cao cấp của La Võng, khi ở Kim Lăng, Hoa Hạ, người này đã chi rất nhiều tiền để trừ khử những đối thủ thương nghiệp của mình, có chút giao tình với hắn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!