Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 2012 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Bá Đồ Thập Tam Kiếm, môn võ học dường như không đến từ Địa Cầu mà Diệp Thiên tình cờ nhặt được, bây giờ cậu lại sử dụng nó một lần nữa.
Lần trước cậu chiến đấu với Cận Vô Trần ở Cảng Đảo cũng từng dùng đến môn võ này. Nhưng lần này cậu đã thăng lên cảnh giới phá nguyên, uy lực khi sử dụng hoàn toàn khác khi xưa.
Ánh kiếm chín màu lấp lánh, ngay cả ánh chớp đầy trời cũng không thể áp chế. Ánh kiếm kéo dài hơn trăm mét, vô cùng cô đọng, giống như Ngân Hà trút xuống từ chín tầng trời. Dường như đất trời cũng không chịu đựng nổi nhát kiếm này, không gian vỡ vụn, màn mưa và mây mù đầy trời đều bị một kiếm của Diệp Thiên chia cắt.
“Soạt!”.
Cuối cùng ánh kiếm chín màu va chạm với kiếm sấm sét.
Kiếm sấm sét vô cùng cô đọng vỡ vụn ngay lập tức, những đốm sáng màu tím xanh lan tràn khắp bầu trời.
Dư lực của kiếm thế vẫn chưa dứt, xuyên qua ánh chớp bay thẳng lên trời. Luân Hồi Trí Giả vô cùng kinh hãi, ánh sáng kiếm lướt ngang qua, chém thẳng vào chân nguyên bảo vệ trên người ông ta.
“Phụt!”.
Luân Hồi Trí Giả lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ánh sáng của Thiên Lôi Phù trong tay nhạt nhòa. Chân nguyên bảo vệ bị dư lực một kiếm của Diệp Thiên chém vỡ, áo đạo sĩ rách nát. Một cánh tay đã bị chém đứt giữa không trung, máu tươi bắn tung tóe khắp trời.
“Cái gì?”.
Mọi người vô cùng kinh ngạc, Luân Hồi Trí Giả bị đánh bay ra xa mấy trăm trượng.
Ánh mắt của Inoue Ryuei, Oda Yuki, Long Quỷ Thượng Sư đều đông cứng, hết sức kinh hãi. Còn Luân Hồi Trí Giả đã bị thương nặng, vẻ mặt đờ đẫn, dường như không thể hoàn hồn.
Nhát kiếm mà ông ta ngưng tụ pháp lực mấy trăm năm, cộng thêm Thiên Lôi Phù chém ra, thế mà lại bị Diệp Thiên phá tan dễ dàng như vậy. Hơn nữa, cậu lại còn đánh ông ta bị thương, chặt đứt một tay của ông ta?
Ba người phía Long Định Thiên ở xa xa cũng quan sát với vẻ mặt nghiêm túc, không thể tin nổi.
Dù là bọn họ cũng chưa chắc đã dám cứng rắn đón đỡ nhát kiếm sử dụng chân nguyên toàn thân của Luân Hồi Trí Giả, chỉ có thể tránh đi rồi từ từ tính tiếp. Thế nhưng Diệp Thiên lại lay động trực diện, dùng kiếm đỡ kiếm, phá vỡ nó ngay giữa không trung.
“Diệp Lăng Thiên, rốt cuộc cậu đã đạt đến trình độ nào rồi?”.
Long Định Thiên âm thầm chấn động, ông ta cảm thấy mình càng lúc càng không nhìn thấu được Diệp Thiên.
“Quá yếu, kẻ tiếp theo!”.
Diệp Thiên chém đứt một cánh tay của Luân Hồi Trí Giả, cất giọng cười điên cuồng đến rung cả trời, đầy vẻ cuồng dại. Cậu phớt lờ luôn Luân Hồi Trí Giả mà nhìn về phía ba người nhóm Inoue Ryuei, đang tìm mục tiêu tiếp theo.
“Khốn nạn!”.
Long Quỷ Thượng Sư đã bao giờ có cảm giác bị người ta xem như mồi săn như thế này đâu.