Bản thân cô ta cũng bị một luồng sức mạnh tập kích, miệng phun máu tươi, lảo đảo lui lại, từ trong không trung rơi xuống, nguyên khí trời đất ngưng tụ thành một sợi roi dài, đánh vào lồng ngực của cô ta, vảy giáp màu đen cũng bị tàn phá tơi tả.
Cơ thể Liệt Khẩu Nữ bay giữa không trung, lùi ngược về sau, biểu cảm trên mặt đều là ngơ ngẩn, gần như đã mất khả năng suy nghĩ.
Búa Lôi Thần, cô ta từng mời đại sư rèn khí giỏi nhất Đảo Quốc đích thân đánh giá, kết luận đưa ra chính là, đây chắc chắn không phải vật trên trái đất, độ cứng vượt xa tất cả kim loại trên trái đất, ít nhất phải gấp sắt thép mấy chục lần.
Nhưng vừa bị Diệp Thiên nắm lại, búa Lôi Thần cứng rắn như vậy đã bị bóp vỡ nát, sức mạnh này phải khủng bố cỡ nào?
Linh thể của thần Gaya và Tửu Thôn Đồng Tử bồng bềnh giữa không trung, lập tức lùi về phía sau mấy chục trượng, căm hận trên mặt biến thành sợ hãi, thực lực của Diệp Thiên đã vượt ra khỏi hiểu biết của bọn họ.
Tất cả ngông cuồng đều được xây dựng trên nền tảng thực lực, sở dĩ Diệp Thiên có thể coi thường anh hùng trong thiên hạ, độc tôn riêng một cõi, ngay cả bốn đại quỷ thần cũng không để ở trong mắt, chính là bởi vì cậu sở hữu thực lực đủ để đánh bại bất kỳ kẻ địch nào!
Liệt Khẩu Nữ bị một roi ngưng tụ từ nguyên khí trời đất của Diệp Thiên đánh bị thương nặng, ngã xuống đất không ngồi dậy nổi. Nhưng vết thương trên cơ thể cô ta kém xa đả kích về mặt tinh thần, từ khoảnh khắc búa Lôi Thần bị Diệp Thiên bóp nát, Liệt Khẩu Nữ đã mất sạch ý chí chiến đấu.
Diệp Thiên quét mắt nhìn ba vị quỷ thần đã bại trận, ánh mắt không buồn không vui, sau đó bước chân chợt dừng lại, ánh mắt đột ngột xoay chuyển nhìn về phía thần Thiên Chiếu vẫn luôn âm trầm im lặng.
Cậu biết, trong bốn đại quỷ thần thì thần Thiên Chiếu mạnh nhất, trong cảm nhận của cậu, bên trong cơ thể thần Thiên Chiếu ẩn chứa một luồng cuồng bạo cực đoan, nhưng không phải là sức mạnh tà ác, một khi bộc phát, bản thân cậu cũng phải nghiêm túc ba phần.
Nhưng dù thế nào, hôm nay cậu đã chuẩn bị đầy đủ tinh thần quét sạch bốn đại quỷ thần của Đảo Quốc rồi.
Cậu giơ ngón tay trỏ chỉ vào thần Thiên Chiếu, trong mắt bùng lên ý chí chiến đấu.
“Ba người bọn họ đều thua rồi!”
“Giờ tới lượt ông!”
“Tới ông rồi!”
Diệp Thiên đanh mắt nhìn thần Thiên Chiếu
Vị thần có thực lực mạnh nhất, uy danh mạnh nhất trong tứ đại quỷ thần nheo mắt, đồng thời cũng nhìn Diệp Thiên chăm chăm.
“Thật không ngờ, từ sau trận chiến vương cấp trăm năm, tổn thất vô số thiên kiều, trừ những người còn lại tồn tại như chúng tôi, giờ thế giới lại xuất hiện một thiên tài xuất thế như cậu!”
“Vốn tưởng Hoa Hạ chỉ thời cổ mới có nhân kiệt địa linh, mới xuất hiện kỳ tài, xuất hiện những kẻ mạnh. Không ngờ hàng trăm năm qua đi vẫn còn người mạnh như cậu xuất hiện, thật khiến người khác phải ngưỡng mộ”.