Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 1940 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Tìm Long Hoàng?”
Nghe thế nụ cười của Cố Trường Bình dần biến mất, trước giờ Diệp Thiên luôn cô độc một mình, không bị trói buộc bởi điều gì, ít khi có liên quan đến Ám Bộ và Liên minh Võ thuật.
Hơn nữa theo như ông ta biết, Liên minh Võ thuật từng nhiều lần mời Diệp Thiên gia nhập, cuối cùng lại bị Diệp Thiên từ chối, rõ ràng là Diệp Thiên không muốn có liên quan gì đến Liên minh Võ thuật.
Nhưng hôm nay Diệp Thiên đến tận đây, vừa mở miệng đã đưa ra yêu cầu muốn tìm Long Hoàng, chuyện này chắc chắn không bình thường.
“Trước đó không lâu, chủ nhân Ám Bộ vừa gặp Long Hoàng ở thủ đô, giờ tôi hỏi giúp cậu ngay”.
Cố Trường Bình lấy một chiếc di động nhỏ, tinh vi trong ngăn dưới bàn làm việc, gọi đến cho một số điện thoại bí ẩn.
“Thủ lĩnh, Diệp Lăng Thiên đang ở chỗ tôi, cậu ấy muốn tìm Long Hoàng, ông hãy chuyển lời lại”.
Đầu bên kia vang lên giọng nói khàn khàn của một người đàn ông, nghe thế ông ta cũng hơi ngạc nhiên.
Sau một khi im lặng, giọng nói lại vang lên, lần này là giọng mà Diệp Thiên quen thuộc, Long Định Thiên.
“Diệp Lăng Thiên? Sao thế, tôi và cậu mới tạm biệt nhau ở Cảng Đảo, sao còn tìm tôi?”
Diệp Thiên ở cách điện thoại vài mét, giọng vang lên.
“Tôi muốn tìm hiểu tất cả thông tin về thế giới nhỏ, tôi đều muốn những tin tức không được tiết lộ mà ông biết”.
“Trao đổi đi, tôi có thể làm một việc cho Liên minh Võ thuật, chỉ cần ông nói cho tôi biết làm sao để đi vào thế giới nhỏ”.
“Gì cơ?”, Long Định Thiên trước giờ làm gì cũng bình tĩnh, nay giọng cũng thay đổi, đầu bên kia điện thoại rơi vào im lặng ngắn ngủi.
Hơn mười giây sau, Long Định Thiên mới lên tiếng.
“Cậu đợi tôi ở văn phòng của Cố Trường Bình”.
“Diệp Lăng Thiên, cậu phải nhớ chuyện này chỉ là giữa tôi và cậu, không liên quan đến Liên minh Võ thuật, Ám Bộ và bất kỳ ai khác, tôi qua đó ngay”.
Giọng nói trầm khàn vang lến, ánh mắt Diệp Thiên hơi thay đổi, cậu có thể nghe ra được sự kiêng dè trong giọng nói của Long Định Thiên, thậm chí là… sợ.
Mấy phút sau, Long Định Thiên bước vào văn phòng hiệu trưởng, ông ta và Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trầm giọng nói: “Nói cho tôi biết lý do cậu đến thế giới nhỏ”.
“Tôi muốn tìm một người”, Diệp Thiên bình tĩnh đáp lại.
“Tìm người?”, Long Định Thiên khẽ lắc đầu, giọng nói cực kỳ nghiêm túc: “Không có bất kỳ người thế tục nào tự do ra vào thế giới nhỏ, mỗi khi bước vào nơi đó thì sẽ chết”.