Người đến chính là ngôi sao nổi tiếng Kỷ Nhược Tuyết. Cô ấy mỉm cười, khẽ giọng hỏi: “Nghe nói anh ấy đã giết cậu hai nhà họ Nhiếp và Cận Ức Trần của nhà họ Cận sao?”.
Nhậm Uyển Doanh gật đầu, không che giấu vẻ lo lắng trong mắt.
Nhìn biểu cảm của Nhậm Uyển Doanh, Kỷ Nhược Tuyết nở nụ cười trấn an.
“Cô đang lo cho anh ấy à? Cô thích anh ấy sao?”.
Nhậm Uyển Doanh sững sờ, mặt đỏ lên, nhưng vẫn dũng cảm gật đầu.
Kỷ Nhược Tuyết vỗ nhẹ lên vai Nhậm Uyển Doanh, lắc đầu: “Cô đừng lo lắng quá, anh ấy sẽ không có chuyện gì đâu, năng lực của anh ấy vượt xa sức tưởng tượng của cô”.
Nhậm Uyển Doanh hoang mang. Kỷ Nhược Tuyết nói một cách nghiêm túc, không giống giả, nhưng cô ta lại không tưởng tượng được, ai có thể động vào cậu hai nhà họ Nhiếp và người thừa kế của nhà họ Cận mà vẫn bình yên vô sự?
Hơn nữa, nhìn vẻ mặt của Kỷ Nhược Tuyết giống như biết rất rõ những chuyện trước kia của Diệp Thiên.
Cô ta còn chưa kịp hỏi kĩ càng, bên ngoài biệt thự nhà họ Ngụy lại vang lên một trận xáo động, ngay sau đó có tiếng người ngã xuống đất kêu la thảm thiết.
Đám người Ngụy Hải và Ngụy Duệ đều đứng cả dậy, ánh mắt nghiêm nghị nhìn ra bên ngoài trang viên. Đúng lúc đó, Ngụy Phó dáng người đĩnh đạc cũng xuất hiện trước mặt mọi người, nhìn ra xa phía trước.
Bên ngoài trang viên, một người mặc áo đen, trên gương mặt cương nghị ẩn chứa sát ý. Mỗi một bước chân của ông ta lại khiến áp lực của mọi người lớn thêm vài phần. Sau lưng ông ta, gia chủ nhà họ Nhiếp là Nhiếp Hoa dẫn một nhóm vệ sĩ tay sai đi theo.
Ngụy Phó hơi khựng lại, hạ giọng nói: “Người bảo hộ nhà họ Cận, Vi Lạc?”.
Đương nhiên ông ta nhận ra người đàn ông áo đen, đây chính là người bảo hộ của nhà họ Cận, vô cùng có uy quyền ở Cảng Đảo, danh tiếng nổi bật nhất, thực lực mạnh nhất Cảng Đảo chỉ sau ông tổ nhà họ Cận và gia chủ Cận Lãnh Hàn. Vai vế ông ta rất cao, tu vi rất mạnh, mấy chục năm trước đã đạt tới cảnh giới siêu phàm.
Vi Lạc dẫn người vào trong trang viên, Ngụy Phó lập tức chắp tay hành lễ.
“Vi tiền bối, không biết ông đột nhiên đến nhà họ Ngụy chúng tôi là có việc gì?”.
Ánh mắt Vi Lạc rất lạnh nhạt, chỉ hờ hững liếc nhìn Ngụy Phó. Vị thần bảo hộ của nhà họ Ngụy ở trong mắt ông ta cứ như sâu kiến vậy.
“Ngụy Phó, bớt nhiều lời với tôi, tôi đến đây để tìm cháu ông Ngụy Tử Phó, cậu ta có quan hệ với hung thủ giết đồ đệ tôi. Đồ đệ của tôi bị giết, cậu ta không thoát khỏi liên quan, tôi có chuyện muốn hỏi cậu ta!”.
Nhiếp Hoa ở bên cạnh không lên tiếng, nhưng ánh mắt căm phẫn lại khiến người ta run sợ. Hôm nay, ông ta đi theo Vi Lạc đến đây là để trả mối thù giết con.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!